Suy Niệm Thứ Hai Tuần XVIII Thường Niên

THỨ HAI TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN

Thánh Gioakim và thánh Anna,

Song thân Đức Maria

Mt 13,31-35

Lời Chúa:

“Nước Trời cũng giống như chuyện nấm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men”. (Mt 13,33).

Câu chuyện minh họa:

Mục sư Martin Luther King, người đấu tranh giành tự do cho nô lệ da đen tại Hoa Kỳ bằng phương pháp bất bạo động đã kể lại một câu chuyện như sau:

Chúng tôi đã có dịp viếng thăm bang Kerela ở cực Nam Ấn Độ. Một buổi chiều cuối tuần, chúng toi đến bãi biển Cap-Comorin, thường được gọi là “nơi tận cùng của thế giới”, vì đây là mũi đất cuối cùng của lục địa Ấn Độ tiếp giáp Ấn Độ Dương.

Trước mắt chúng tôi là đại dương mênh mông, với các đợt sóng nhấp nhô. Nơi đây được gọi là “điểm hẹn” của ba biển cả: Ấn Độ dương, Biển Ả Rập và vịnh Bengal. Ngồi trên tảng đá nhô ra trên mặt nước, chúng tôi cảm thấy mình bị cuốn hút vào biển cả mênh mông. Trong khi các đợt sóng dồn dập vào mỏm đá, tạo nên một bản nhạc nhịp nhàng, thì về phía tây, chúng tôi nhìn thấy mặt trời đỏ chói đang dần dần đi vào biển cả. Khi mặt trời gần khuất, vợ tôi đánh động tôi và nói: “Xem kìa, Martin, thật là tuyệt vời, phải không?” Tôi đưa mắt nhìn chung quanh và kìa mặt trăng đang từ từ lên khỏi lòng biển trong khi mặt trời chậm chạp đi xuống biển sâu. Khi mặt trời lặn, bóng tối bao trùm mặt đất, nhưng từ phía đông, mặt trăng mọc lên, rực rỡ, chói sáng.

Suy niệm:

Khi ánh mặt trời tắt lịm là lúc bóng tối bao trùm, nhưng chúng ta hãy nhìn về hướng đông, chúng ta sẽ thấy ánh sáng huy hoàng trong đêm tối, là lúc điều thiện đang vươn lên để xóa tan bóng đêm của tội lỗi, của sự dữ và cái ác. Ánh sáng ấy là Đức Kitô, Ngài luôn soi chiếu chúng ta, nhất là những lúc chúng ta gặp nguy nan, thử thách. Nấm men mà Chúa muốn nói đến trong dụ ngôn là đức tin của chúng ta.

Một chút men không đáng kể gì so với một thúng bột, nhưng sự khiêm tốn, thầm lặng ấy đã mang lại một hiệu quả kỳ diệu. Mỗi người chúng ta đã lãnh nhận nấm men là đức tin, chúng ta có bổn phận làm cho nấm men ấy được lan rộng khắp nơi, trong môi trường sống, trong gia đình, nơi làm việc… Chính khi nấm men ấy được lan rộng là chúng ta làm trổ sinh những hạt giống Lời Chúa được gieo vãi trong tâm hồn. Tuy vậy, có những môi trường nấm men ấy không được đón nhận nhưng chúng ta cương quyết dấn thân, thì chắc chắn nơi ấy Chúa sẽ biến đổi lòng họ cho nên tốt hơn.

Lạy Chúa, Ngài đã đến trong trần gian này như một nấm men, chịu biến tan trong bột thế gian. Ngài đến trong thân phận con người khiêm tốn và thầm lặng. Thế nhưng Ngài đã làm dậy lên trần gian này khi hoàn thành sứ mạng, trở nên ơn cứu độ cho con người. Xin cho mỗi chúng con cũng chịu nghiền nát thân mình trong những hy sinh nhỏ mọn, để trở nên của lễ đẹp lòng Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho