Thơ: Xin đừng (nhớ nhé-người Công giáo chúng mình – sưu tầm)

Xin đừng

XIN ĐỪNG

Xin đừng sáng lễ, chiều kinh
Về nhà cãi cọ, lại khinh khi người

Xin đừng lần chuỗi mân côi
Mà vờ không thấy cảnh đời bi ai

Xin đừng nguyện ngắm hôm mai
Mà xua kẻ khó đứng ngoài cổng xa

Xin đừng hát khúc tình ca
Mà lòng vô cảm như là đá trơ

Xin đừng dệt nhạc làm thơ
Mà che mắt thánh, hững hờ người dưng

Xin đừng làm bộ rưng rưng
Mà tâm nói nhỏ tay đừng cho đi

Xin đừng giả dạng từ bi
Mà vun tiền của, nghĩa tình đầu môi

Xin đừng thờ phượng Chúa Trời
Mà không yêu nổi loài người Chúa yêu

Lòng ơi dối trá đã nhiều
Thôi thì dừng lại, mà yêu thật thà

Yêu như Chúa đã yêu ta
Hết tình dâng hiến mới là Đạo Yêu

Ai nói mình yêu Thiên Chúa mà lại không yêu tha nhân thì đó là kẻ nói dối” (x.1Ga 4,20)

Bài thơ nói lên thực trạng người công giáo của chúng ta hôm nay, sự vô cảm của chúng ta với tha nhân, Xin Chúa Thánh Thần soi sáng cho mọi giáo dân của Chúa, biết sống xứng đáng là NGƯỜI CON CỦA CHÚA…

HL.MĐ (Sưu tầm)

Trang Tin tức Công giáo