Điểm dừng của tôi

ĐIỂM DỪNG CỦA TÔI

Một con tàu muốn ra khỏi biển lớn, phải có lúc dừng lại để tiếp thêm nhiên liệu cho cuộc hành trình lớn phía trước, và tôi cũng vậy sau một năm tất bật với công việc bao giờ tôi cũng tìm cho mình một điểm dừng, dừng lại để nhìn lại bản thân, dừng lại để tiếp thêm năng lượng cho hành trình phía trước. Và  tôi chọn Mùa vọng là điểm dừng của tôi.

 Dừng lại để tôi bước vào Sa mạc của cõi lòng. Chúa muốn tôi dừng lại buông bỏ hết mọi lo toan để ở với Chúa.  Bởi, sau một năm tất bật với cuộc sống, với việc học tập và mục vụ, giữa bao tiếng ồn ào và lo lắng sự đời, giờ đây Chúa muốn tôi dừng lại để xét xem một năm qua tôi đã làm được gì để thấy rõ những yếu đuối, những bất toàn và can đảm quyết tâm đổi mới để sống trong năm phụng vụ mới trong tinh thần mới. Chúa muốn tôi hãy buông bỏ tất cả để chìm sâu trong sự thinh lặng, chìm sâu trong chính tâm hồn mình để nhìn và tìm lại chính bản thân.  Sâu hơn nữa, Chúa muốn tôi tìm và ở lại trong tình yêu của Đấng chính tôi đang mong chờ. Chính trong những giây phút được ở lại với Chúa, tôi nhận ra những hố sâu của cái tôi giới hạn, biết  san phẳng những ích kỷ, ghét ghen, oán hờn… để tôi quyết tâm hối cải, thay đổi những thói xấu bằng những việc tốt lành, biết nghĩ tốt, nhìn ra điều tích cực nơi tha nhân, khiêm tốn nhận ra giá trị, công lao, thành quả của người khác để nâng đỡ, khích lệ… để góp phần với Chúa làm cho cuộc sống trở nên chân thật hơn, khiêm tốn hơn, yêu thương hơn, cao đẹp hơn, an bình hơn, như tiên tri Isaia đã kêu gọi, Gioan Tẩy Giả đã loan báo, và Thánh Phêrô đã nhắc lại “Thiên Chúa kiên nhẫn đối với anh em; vì Ngài không muốn cho ai phải diệt vong, nhưng muốn mỗi người đi đến chỗ ăn năn hối cải…” (2Pr 3-9)

Và sau khi dừng lại với Chúa để tìm lại chính bản thân tôi vạch ra cho mình kế hoạch sống cho năm phụng vụ mới. Tôi sẽ làm gì để sống tròn đầy Mùa Vọng năm nay và gửi đến Đấng Chờ Đợi món quà thật ý nghĩa trong ngày sinh nhật của Ngài? Chính Chúa đã nói với mỗi người “Anh em không biết ngày nào, giờ nào.” (Mt 25,13) Thật thế, tôi chẳng thể biết tôi sẽ chết lúc nào hay bằng cách nào. Liều thuốc hữu hiệu nhất cho tôi có lẽ chính là “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn”, tỉnh thức là sống tròn đầy giây phút hiện tại. Thánh Têrêsa Avila đã từng nói: “Ai có khoảnh khắc hiện tại là có Thiên Chúa. Ai có khoảnh khắc hiện tại là có tất cả.”  Và quả đúng là như vậy, quá khứ đã qua, tương lai thì chưa đến, chỉ có hiện tại tôi mới có thể nắm bắt được, sống giây phút hiện tại là để cảm nhận những nét bút kỳ diệu mà Thiên Chúa đã vẽ trên những đường cong trong cuộc đời tôi để mỗi bước đi của tôi được bước đi trong ân sủng. Trong năm phụng vụ mới này tôi xin Chúa cho tôi biết đặt bàn tay tôi trong bàn tay Chúa để từng phút giây sống của tôi trở nên ý nghĩa bằng việc sống vui tươi, quảng đại với những người xung quanh và chu toàn công việc bổn phận với tất cả lòng yêu mến.

Quỳnh An