THỨ HAI TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Lc 18, 35 – 43
35 Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. 36 Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. 37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó. 38 Anh liền kêu lên rằng : “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” 39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi ; nhưng anh càng kêu lớn tiếng : “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” 40 Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi : 41 “Anh muốn tôi làm gì cho anh ?” Anh ta đáp : “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” 42 Đức Giê-su nói : “Anh nhìn thấy đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” 43 Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
SUY NIỆM:
Đức Giêsu là Con Vua Đavít! Đây là lời tuyên xưng của một người mù có tên là Bartimê. Anh đã nói và nói ra một cách công khai trước đám đông dân chúng, vì anh chỉ hy vọng rằng Chúa sẽ nghe thấy lời anh van xin và Ngài sẽ cứu chữa anh. Chỉ có Chúa mới đem lại ánh sáng cho anh, và chỉ có Chúa mới trả lại cho anh tất cả gia sản tinh thần mà anh đã bị bọn cướp mất.
Anh liền kêu lên rằng: Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! Những người đi đầu quát nạt, bảo anh im đi, nhưng anh càng kêu lớn tiếng: Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! Đức Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: Anh muốn tôi làm gì cho anh? Anh ta đáp: Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được. Đức Giêsu nói: Anh hãy nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã chữa anh. Lập tức, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người.
Người mù đó chính là hình bóng của một tội nhân. Khi mù lòa trong phạm vi siêu nhiên, con mắt tâm hồn không còn ánh sáng của Chúa nữa. Các đam mê tội lỗi và dục vọng bất chính đang kéo ghì hai con mắt con xuống, khiến không thể nhận ra Chúa trong bí tích, không thể nhìn thấy Chúa đang hiện diện trong anh chị em. Sống trong cảnh tăm tối của niềm tin, con sẽ mất dần sự sáng suốt thiêng liêng và sự sống thần linh. Con sẽ dễ dẫn vào đêm tối của bất an, của đau khổ và của sự chết. Vậy con hãy bắt chước anh mù Bartimê, tin tưởng, van xin và chạy đến với Chúa, để được Ngài yêu thương tha thứ và trả lại cho con sự sáng, sự sống và gia sản ơn thánh đức tin.
Lạy Chúa Giêsu, xin dùng ơn thánh Chúa tẩy rửa con mắt đức tin của con, lột bỏ những đam mê tội lỗi, và ích kỷ kiêu căng đang che phủ tâm hồn con. Xin cho con biết nhận ra Chúa trong bí tích Thánh Thể, cùng nhận ra Chúa đang hiện diện trong anh chị em con. Amen.
THỨ BA TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Lc 19, 1 – 10
1 Khi ấy, Đức Giê-su vào Giê-ri-khô, đi ngang qua thành phố ấy. 2 Ở đó có một người tên là Da-kêu ; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. 3 Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. 4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó. 5 Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông : “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông !” 6 Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. 7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau : “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ !” 8 Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng : “Thưa Ngài, tôi xin lấy phân nửa tài sản của tôi mà cho người nghèo ; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.” 9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng : “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham. 10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”
SUY NIỆM:
Thông thường đi con đường tắt thường thì thấy khoẻ hơn, nhanh hơn, nhưng con đường mà Gia-kêu đi hôm nay không có chỗ cho sự nhanh nhẹn và lo toan. Ông đã phải hy sinh đoạn tuyệt với quá khứ, tháo gỡ những trói buộc tội lỗi rườm rà trong sự dấn thân hoàn toàn. Xin Chúa hãy kể con nghe câu chuyện của Gia-kêu cho con nghe.
Đức Giêsu đi ngang qua thành phố ấy. Ở đó có một người tên là Gia-kêu, ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. Ông muốn xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó. Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi xin bố thí cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.”
Gia-kêu ước ao được muốn nhìn thấy Chúa. Ông đã thực hiện ước ao đó bằng cách trèo lên một cây cao. Ông đã xóa đi bản thân của ông: đường đường là một người có địa vị thế giá trong dân, mà nay ông lại trèo lên một cây sung, để nhìn thấy Chúa. Chúa đã chủ động trong cuộc gặp gỡ này. Chúa đưa mắt nhìn Gia-kêu. Từ ánh mắt của Chúa, Gia-kêu đã nhìn ra được con người thật của mình, ông đã thay đổi cuộc sống, hướng nhìn về tha nhân, gặp gỡ đón nhận và sống với Chúa trong niềm vui.
Lạy Chúa Giêsu, trong tình yêu Chúa luôn đi bước trước. Chính Chúa đã đi tìm con để yêu thương và tha thứ cho con. Xin cho con nhận được tình thương của Chúa đang bao phủ con người con, để con can đảm đáp trả lại bằng tình yêu. Sống cho tình yêu và sẵn sàng chết cho tình yêu. Amen.
THỨ TƯ TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Lc 19, 11 – 28
11 Khi ấy, dân chúng đang nghe Đức Giê-su, thì Người kể thêm cho họ một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. 12 Vậy Người nói : “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. 13 Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ : ‘Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.’ 14 Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng : ‘Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.’
15 “Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. 16 Người thứ nhất đến trình : ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.’ 17 Ông bảo người ấy : ‘Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi ! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.’ 18 Người thứ hai đến trình : ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.’ 19 Ông cũng bảo người ấy : ‘Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.’
20 “Rồi người thứ ba đến trình : ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. 21 Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.’ 22 Ông nói : ‘Hỡi đầy tớ tồi tệ ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 23 Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng ? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ !’ 24 Rồi ông bảo những người đứng đó : ‘Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.’ 25 Họ thưa ông : ‘Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi !’ 26 Ông đáp lại : ‘Tôi nói cho các anh hay : phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm ; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.
27 ‘Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.’”
28 Đức Giê-su nói những lời ấy xong, thì dẫn đầu các môn đệ, tiến lên Giê-ru-sa-lem.
SUY NIỆM:
Chúa đối xử quảng đại với con hơn những việc con đã làm. Chúa muốn dạy cho con: Để được hưởng niềm vui Thiên Quốc, không có gì bảo đảm cho con hơn là, con luôn trung thành và chu toàn những công việc hằng ngày của mình.
Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông gọi các đầy tớ đã giao bạc cho ông, để biết mỗi người làm sinh lợi được bao nhiêu. Người thứ nhất đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.” Ông bảo người ấy: “Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.” Người thứ hai đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.” Ông cũng bảo người ấy: “Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.”
Như người vợ hiền âm thầm với những công việc để mang lại hạnh phúc cho gia đình. Nấu một bữa cơm mà ta đặt tình yêu của mình vào trong từng món ăn; tưởng tượng chồng con mình ăn uống một cách ngon miệng, chắc chắn hương vị trong bữa ăn đủ để người nội trợ vơi đi nỗi nhọc nhằn. Như một học sinh chuyên cần học tập sẽ nhận được phần thưởng. Như một giáo viên kiên trì và trung thành với bổn phận hằng ngày, sẽ cảm nhận được niềm vui cho chính mình và đem lại niềm vui cho các em thiếu nhi. Như một người cha miệt mài với công việc mưu sinh, ông nghĩ đến niềm vui của vợ và các con khi thu hoạch mùa màng, khi mang tiền về nhà, khi mua sắm đồ đạc, khi dự trữ lương thực. Chắc chắn sẽ quên và vơi bớt những mệt nhọc trong công việc.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con luôn bằng lòng với chính mình, không tự ti mặc cảm, hay kiêu căng tự phụ. Nhưng luôn an vui hạnh phúc với những gì mà con đã lãnh nhận từ nơi Chúa, và không ngừng làm việc để những nén vàng Chúa trao cho con mỗi ngày một sinh lời nhiều hơn. Amen.
THỨ NĂM TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Lc 19, 41 – 44
1 Khi ấy, Đức Giê-su đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, thì khóc thương 42 mà nói : “Phải chi ngày hôm nay ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi ! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. 43 Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. 44 Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.”
SUY NIỆM:
Chúa trên đường đi vào thành Giêrusalem. Chúa khóc thương Giêrusalem vì họ đã không nhận biết, không đón tiếp, không dành chỗ còn kẻ ẩn ẩn trọ cho Chúa. Lời tiên báo của Chúa về thành thánh Giêrusalem đã được ứng nghiệm: Năm 70 Nêron đã sai tướng Rôma đem binh địu đến thọ Giêrusalem, không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào nữa.
Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương mà nói: Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm người từ bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.
Con có nhận ra Chúa đang hiện diện trong anh chị em để tiếp đón họ không? Con có can đảm gặp gỡ anh chị em để cùng chung tay xây dựng, hay con sợ những cuộc tiếp xúc gặp gỡ anh chị em? Con đã phản ứng ra sao khi nghe đọc lời Chúa: Nghe tai này lọt qua tai kia, nghe nhớ mà không thực hành. Hoặc nghe một người khác nói, đọc một đoạn sách hay, nhìn mẫu gương tốt của một người, có làm con rung động, suy nghĩ và đổi mới hay không? Đứng trước những cảnh đời đau khổ, con có trái tim và con mắt như thế nào? Khi phải đối diện với những người xúc phạm đến con, phản ứng của con ra sao? Khi con bị một ai đó từ chối hoặc không đón tiếp, con đã đối xử với họ như thế nào?
Lạy Chúa Giêsu, phải chăng sứ mệnh rao giảng Tin Mừng của người môn đệ Chúa, cũng thường hay bị người ta từ chối, thậm chí có kẻ còn nhẫn tâm làm ngơ. Xin cho con luôn kiên trì và can đảm đón nhận sự thật phũ phàng đó. Amen.
THỨ SÁU TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Mt 12, 46 – 50
46 Khi ấy, Đức Giê-su còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. 47 Có kẻ thưa Người rằng : “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy.” 48 Người bảo kẻ ấy rằng : “Ai là mẹ tôi ? Ai là anh em tôi ?” 49 Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói : “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. 50 Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.”
SUY NIỆM:
“Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?”
Câu hỏi của Chúa Giêsu làm cho người nghe cảm thấy thắc mắc và thậm chí khó chịu. Khi Chúa Giêsu đang giảng dạy đám đông thì có người vào báo cho Chúa biết có Mẹ và anh em Ngài ở bên ngoài đang chờ. Người báo tin đã xác định rõ là Mẹ và anh em của Chúa, thế mà Chúa còn hỏi lại: “Ai là Mẹ tôi? Ai là anh em tôi?”
Thời bấy giờ, chắc có lẽ người dân trong đất nước Israel không còn lạ lẫm gì khi nói đến Chúa Giêsu. Cả người trong vùng lẫn dân ngoại đều nghe đến ông Thầy Giêsu giảng dạy cuốn hút hơn các kinh sư và tư tế; hơn thế nữa, Ngài còn chữa bệnh siêu giỏi, cho người chết sống lại chỉ bằng một lời, và ma quỷ thấy Ngài phải khuất phục. Sự nổi tiếng của Chúa khiến họ tò mò về nguồn gốc xuất thân và cha mẹ Ngài là ai. Thế là họ tìm hiểu và biết quê quán Chúa, biết Mẹ Maria, biết anh em bà con láng giềng thân thuộc của Ngài. Chính vì họ đã biết rõ về Chúa nên khi Ngài hỏi “Ai là Mẹ và anh em của tôi?” đã để lại trong họ dấu chấm hỏi và sự ngạc nhiên sâu sắc.
Chúa nói rằng Mẹ và anh em của Chúa là những người thi hành thánh ý của Chúa Cha. Và giữa đám đông đang nghe giảng dạy, Chúa đã khéo léo khen ngợi Thân Mẫu của mình. Mẹ Maria suốt đời sống với tiếng “Xin Vâng”: xin vâng dù có những điều Mẹ không hiểu; xin vâng dù khi sinh Con cơ cực trong hang đá lạnh lẽo giữa đêm đông; xin vâng khi đau đớn nhìn Con bị treo trên thập giá thân xác nát tan, nhục nhã ê chề. Khi nhìn vào gương sống của Mẹ Maria, chắc có lẽ nhiều người sẽ sợ khi trở thành thân nhân của Chúa, vì thi hành thánh ý Cha sao chỉ thấy toàn khó khăn và đau khổ.
Vậy thi hành thánh ý Chúa giúp gì cho tôi? Liệu tôi có phải như Đức Maria — phải trải qua nhiều khó khăn và đau đớn? Nếu chỉ nhìn bằng con mắt hạn hẹp, e rằng chẳng còn mấy ai dám đi theo Chúa. Mỗi người là một hữu thể được Chúa dựng nên cách sống động, được mang chính hình ảnh của Ngài, được trao ban lý trí vượt trên các loài thụ tạo khác, và chắc chắn Chúa luôn có một chương trình dành riêng cho từng người. Hôm nay, tôi được mời gọi sống và thi hành ý Chúa, vì tôi cũng là một cá thể được Chúa định sẵn chương trình cho cuộc đời mình. Nhưng quan trọng là: tôi có nghe và nhận ra ý Chúa hay không?
Ý Chúa ở đâu?
Ý Chúa ở trong những sự vật, sự việc xung quanh đời tôi;
ý Chúa ở trong những thành công và thất bại;
ý Chúa ở trong từng tương quan của tôi với mọi người.
Chúa mời gọi tôi thực hiện ý Ngài từ những điều nhỏ nhất trong cuộc sống. Ngài mời gọi tôi thực hiện dù đôi khi điều đó thật khó hiểu và gây ra nhiều thử thách. Chúa vui lòng khi tôi dám từ bỏ ý riêng, từ bỏ cái tôi ích kỷ và kiêu ngạo. Chúa mời tôi sống thánh ý Ngài trong tình yêu — yêu Chúa để tôi dám bước ra khỏi chính mình và đến với tha nhân. Thánh ý Chúa luôn có tình yêu, vì Ngài biết điều gì là tốt nhất cho tôi; và cũng chính nhờ tình yêu mà tôi mới mạnh dạn tin tưởng vào Chúa, thi hành ý Ngài dù không biết phía trước có những trở ngại gì.
Thi hành thánh ý Chúa còn giúp tôi có tâm tình phó thác: đi cùng Chúa, với Chúa và để làm sáng danh Chúa. Dẫu có nhiều thử thách khiến tôi e ngại và chùng bước, Chúa vẫn là sức mạnh và nơi nương tựa vững chắc.
Lạy Chúa Giêsu, thi hành thánh ý Chúa đòi hỏi con nhiều điều: con phải từ bỏ cái tôi, từ bỏ ý riêng và sống trong tâm tình phó thác. Để trở thành người thân của Chúa, con phải cố gắng rất nhiều. Xin Chúa luôn đồng hành, nâng đỡ và thêm sức cho con. Trên từng bước đường và trong mọi sự việc Chúa muốn con đi qua, xin cho tình yêu của con dành cho Chúa mỗi ngày một lớn hơn, để con luôn mạnh dạn đối diện và không chùng bước. Lạy Chúa, xin chúc lành cho con.
THỨ BẢY TRONG TUẦN 33 TN
TIN MỪNG: Lc 20, 27 – 40
27 Khi ấy, có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. 28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su : “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này : Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình. 29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. 30 Người thứ hai, 31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. 32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ ?”
34 Đức Giê-su đáp : “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, 35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. 36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. 37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp. 38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”
39 Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói : “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm.” 40 Thế là họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.
SUY NIỆM:
Qua bài Tin Mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại cho chúng ta việc nhóm Xa-đốc chất vấn Đức Giêsu về chuyện sống lại, vì họ vốn không tin có đời sau và cũng không tin có sự sống lại. Câu hỏi của họ xoay quanh chuyện hôn nhân, như thể đời sau chỉ đơn thuần là sự tiếp nối của đời này với những quy luật trần thế.
Nhưng Đức Giêsu đã mở ra cho họ và cho chúng ta một chân trời hoàn toàn khác: đời sau không lệ thuộc vào những giới hạn của đời này. Ở đó, con người không còn cưới vợ lấy chồng, không còn bị ràng buộc bởi thân xác dễ hư nát, nhưng sẽ sống như các thiên thần. Đức Giêsu không chỉ khẳng định có sự sống lại; Ngài còn cho thấy rằng sự sống đời sau là một thực tại mới, nơi mỗi người được sống trong ánh sáng và ân sủng tràn đầy của Thiên Chúa.
Tháng 11 hằng năm, Hội Thánh mời gọi chúng ta cầu nguyện cho các linh hồn. Khi bước vào đất thánh để thắp nén nhang cho ông bà tổ tiên, hay khi âm thầm viếng nhà chờ phục sinh, chúng ta cảm nhận rõ hơn sự mong manh và giới hạn của kiếp người. Cuộc sống đời này chỉ là tạm bợ, và chúng ta chỉ là những lữ khách đang tiến về quê hương đích thực.
Ai rồi cũng trở về bụi tro, nhưng bụi tro ấy sẽ được Thiên Chúa biến đổi và cho sống lại, vì con người được tạo dựng để mang trong mình sự sống bất diệt của chính Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con xác tín rằng đời này chỉ là bước khởi đầu cho đời sau.
Xin giúp con đừng bám víu vào những điều mau qua,
đừng để lòng dính bén vào các hạnh phúc tạm bợ,
nhưng biết dùng những gì Chúa ban để yêu mến, phục vụ,
và chuẩn bị cho ngày con được diện kiến Chúa.
Xin Chúa cũng thương đón nhận các linh hồn đã rời xa cõi đời này,
cho họ được nghỉ yên trong bình an Chúa
và sớm hưởng tôn nhan Ngài. Amen.
