Kính Mẹ Mân Côi – Năm Sự Sáng

KÍNH MẸ MÂN CÔI
MẦU NHIỆM SÁNG

1/
Ngôi Hai chí thánh, tối cao,
Thương yêu nhân loại dạt dào vô biên.
Đêm đông sinh xuống Bê-lem,
Ngài mang thân phận phàm hèn thế nhân.
Đến cùng Phép Rửa Gio-an,
Muôn vàn khiêm tốn, Giọc-đan đắm mình.
Cửa trời mở, có Lời rằng:
“Đây con yêu dấu tuyệt trần của Cha!”

2/
Đến mừng tiệc cưới Ca-na,
Mẹ, Con, môn đệ, chủ nhà tình thân.
Nửa chừng thiếu rượu khổ tâm,
Cảm thương chủ tiệc, Mẹ rằng: -“Con ơi!
Ở đây, họ hết rượu rồi!”
-“Can chi, hệ luỵ đến tôi và bà?”
Sáu chum rượu quý đem ra,
Chúa thương chúc phúc: đậm đà thuỷ chung.

3/
Ba năm rao giảng Tin Mừng,
Biết bao phép lạ lẫy lừng uy nghi.
Lời Thầy dạy, hãy thực thi,
Lắng nghe, tuân giữ, ra đi rao truyền.
Ăn năn sám hối tội khiên,
Thành tâm hoán cải, mến tin Tin Mừng.
Nước trời Chúa sẽ thưởng công,
Hân hoan hưởng phúc Thiên Đường đời sau.

4/
Tỏ mình trên đỉnh núi cao,
Tiên tri Cựu ước bái chào uy linh.
Ta-bo ấy, Chúa biến hình,
Dung nhan, y phục trắng tinh chói loà.
“Này Con yêu dấu của Ta,
Người Con ưu tuyển, liệu mà nghe xem!”
Xin Ngài biến đổi phận hèn,
Đồng hình, đồng dạng, con nên tinh tuyền.

5/
Tiệc ly, Thánh Thể diệu huyền,
Máu, Mình ban tặng, trọn niềm thương yêu.
Phong ba bão táp đã nhiều,
Thần lương chia sẻ huyền siêu Ơn Trời.
Dồi dào sức sống khôn vơi,
Con nên men muối giữa đời, chúng nhân.
Hy sinh, phục vụ, dấn thân,
Người người nên Một trong đàn chiên chung.

Lời là sự Sống, là Đường,
Và là Chân Lý tận tường con theo.
Đứng lên, ngã xuống dù nhiều,
Cho con tan chảy, phong nhiêu tình Ngài.

Anna Teresa Thùy Linh