Nô lệ và Tự do trong tội lỗi – Suy niệm Lời Chúa – Thứ tư tuần V Mùa Chay

NÔ LỆ VÀ TỰ DO TRONG TỘI LỖI

“Ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội” (Ga 8: 34)

—/—

Đối với người Do thái, tự do là quyền bẩm sinh của họ. Họ cho tự do một giá trị rất cao, đến nỗi luật quy định rằng, dù nghèo hèn đến đâu, người Do thái không thể bị hạ thấp xuống hàng nô lệ: “Nếu người anh em của ngươi lâm cảnh túng thiếu bên cạnh ngươi và phải bán mình cho ngươi, thì ngươi không được bắt nó làm công việc của người nô lệ” (Lv 25: 39). Vì thế, khi Chúa Giêsu nói “sự thật sẽ giải phóng các ngươi”, thì họ nổi điên lên vì cho rằng Chúa Giêsu nói họ đang sống trong sự nô lệ và cần phải được giải phóng. Tuy nhiên, ở đây Chúa Giêsu không nói đến sự nô lệ về thể xác, mà về phương diện tinh thần: “Ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội” (Ga 8: 34).

“Nô lệ cho tội” là một mối tương quan giữa tôi tớ và chủ nhân. Trong mối tương quan này, người tôi tớ phải vâng lời chủ, vì họ thuộc về chủ. Tôi tớ không được làm theo ý riêng của mình. Họ bị ràng buộc với chủ nhân. Cũng vậy, khi chúng ta trở nên nô lệ cho tội lỗi, thì tội lỗi trở thành chủ nhân của chúng ta, còn chúng ta là tôi tớ, chúng ta không thể chống lại tội lỗi. Tuy nhiên, tội lỗi lại ẩn nấp dưới nhiều hình thức khác nhau, nó có thể là: thú vui, sở thích… Đây là những điều chưa phải tội lỗi, nhưng nó là khởi đầu cho mọi tội lỗi. Ai cũng có thú vui hoặc sở thích trong cuộc sống, nhưng quan trọng là, chúng ta điều khiển thú vui và sở thích hay để chúng điều khiển chúng ta? Điều đó sẽ là khởi đầu cho tội lỗi.

Nhà hiền triết Socrates nói rằng: “Làm sao anh bảo mình là người tự do, trong khi các thú vui đang cai trị anh?”. Chẳng hạn, chuyện vua Hêrôđê chém đầu Gioan Tẩy Giả. Khi con gái bà Hêrôđia xin cái đầu của Gioan Tẩy Giả, Hêrôđê rất buồn (vì ông không muốn), nhưng vì “sĩ diện” của một ông vua và “lời hứa” trước đó, nhất là không muốn mất lòng “người đẹp” mà ông đã làm điều mình không muốn, là chém đầu Gioan Tẩy Giả. Trong câu chuyện bi thương này, Hêrôđê có phải là người tự do không? Không hề! Ông đang làm nô lệ cho ông chủ đầy quyền lực, đó là “sĩ diện” và “lời hứa”. Tất cả những điều đó biến ông thành nô lệ của tội lỗi trong chớp mắt, thế là tội lỗi đã chiếm thế thượng phong mà điều khiển ông theo ý của nó.

Chúng ta cũng vậy! Nhìn lại cuộc sống của mình, nhiều khi bị quở trách vì những điều này điều kia, chúng ta thường lý sự rằng: “Đó là sở thích của tôi, tôi làm theo sở thích của tôi chứ có ảnh hưởng gì đến anh đâu; tôi có tiền mà, tôi thích thì tôi mua; tôi có quyền, tôi thích thì tôi làm; anh có quyền và có tiền thì anh cũng làm như vậy đi…”. Dĩ nhiên, chúng ta có thể làm điều chúng ta thích. Nhưng sự thật là người phạm tội chẳng làm điều mình thích, mà làm điều tội lỗi thích. Nhưng mấy ai nhận ra vấn đề này trong “cơn lốc đam mê” của mình! Nhiều khi chúng ta để cho thói quen và sở thích bám chặt lấy mình đến độ không thể nào thoát ra được. Thời gian dần dần trôi qua với những thú vui và sở thích đó, đến một lúc chúng ta có thể lâm vào tình thế “vừa ghét” và “vừa yêu” sở thích và thú vui của mình. Chẳng hạn, cả ngày ngồi lướt Facebook coi hết video này đến video khác; chúng ta biết nó chiếm nhiều thời gian của chúng ta, nhưng chúng ta vẫn cứ cầm điện thoại lên bấm liên tục và lướt không rời tay! Vậy, trong những sở thích và thú vui đó, cái gì là chủ nhân? và ai là nô lệ? Chúng ta có tự do không hay chúng ta đang bị tội lỗi (thú vui, sở thích) điều khiển?

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã đưa ra một lời cảnh tỉnh cho đời sống của chúng ta. Lời cảnh tỉnh này mời gọi chúng ta nhìn lại đời sống của mình trước các hình bóng của tội lỗi được ẩn nấp dưới nhiều hình thức khác nhau. Qua đó, chúng ta lấy lại quyền làm chủ trước các thú vui và sở thích đang chiếm hữu cuộc sống của mình.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn tỉnh thức trước những cám dỗ ngọt ngào của mọi thú vui và sở thích, ngõ hầu chúng con có thể kiểm soát và làm chủ chúng trong cuộc sống. Nhờ đó, chúng con không trở nên nô lệ cho tội lỗi nhưng được sống trong tự do của con cái Chúa. Amen.

Cao Nhất Huy