Thơ : Bài dự thi “Đêm vườn dầu”. Vân Sương

 

TÂM SỰ VƯỜN DẦU

Giêsu tay chắp gối quỳ
Tựa bên tảng đá thầm thì nguyện xin
Cha ơi hãy đoái thương tình
Vườn Dầu thanh vắng một mình khổ đau
Tâm hồn buồn bã xuyến xao
Môn đệ vẫn ngủ ôi sao não nề
Mồ hôi máu đổ tràn trề
Tông đồ thân tín chẳng hề sẻ chia
Bồi hồi như sắp xa lìa
Con ơi hãy thức đêm khuya với Thầy
Một giờ tình nghĩa lúc này
Ủi an nâng đỡ phúc thay hỡi trò
Khẩn cầu chén đắng cất cho
Vâng Lời Thiên Phụ đắn đo làm gì
Sẵn sàng uống cạn sợ chi
Thi hành Thánh Ý khắc ghi sớm chiều
Trở nên hy lễ toàn thiêu
Dám liều mạng sống vì yêu nhân trần.

Vân Sương

ĐÊM TÌNH SẦU

“Rồi Người đi ra núi Ô-liu như đã quen. Các môn đệ cũng theo người.
đến nơi Người bảo các ông: “Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ”
(Lc 22,39-40)

ĐÊM TÌNH SẦU

Giêsu lên núi Cây Dầu
Tâm hồn xao xuyến buồn rầu không vơi
Mồ hôi thành giọt máu rơi
Khổ đau thổn thức ngỏ lời với Cha
Nếu được chén đắng cất xa
Cho con tránh khỏi thật là phúc thay
Nhưng đừng theo ý hèn này
Xin vâng uống cạn tỏ bày hiếu trung
Mai sau mong ước trùng phùng
Thiên đàng hưởng phước sẽ cùng hiệp hoan
Đưa ba môn đệ khá ngoan
Theo thầy vào chốn đồi hoang nguyện cầu
Xác thân nặng trĩu ưu sầu
Chúa khuyên tỉnh thức lắng sâu tâm hồn
Giu-đa toan tính kém khôn
Dám liều đánh đổi nụ hôn nộp Người
Chỉ bằng giá rẽ ba mươi
Để rồi thắt cổ chết tươi bẽ bàng.

Vân Sương