Thơ: Mùa Vui

MÙA VUI

 

Thứ nhất

Sứ thần ngự đến kính chào

Hỡi Bà Ân Phúc, Chúa trao lệnh truyền

Cưu mang Thánh Tử vẹn tuyền

Trở nên Mẹ Đấng Tân Nguyên cứu đời

Tin yêu Mẹ đã đáp lời

Khiêm nhường dâng trọn cuộc đời xin vâng

Đời con xin Mẹ đỡ nâng

Dạy con bài học “xin vâng”, “khiêm nhường”

Con đường đến Chúa tình thương

Mẹ rày mở lối dẫn đường chúng con.

 

Thứ hai

Băng rừng, vượt núi Mẹ thăm

Ê-li-sa-bet những năm tuổi già

Quyền năng Thiên Chúa bao la

Gio-an trong dạ hoan ca nhảy mừng

I-sa-ve cũng rưng rưng

Mẹ mang Chúa đến vui mừng biết bao

Tình thương của Mẹ dạt dào

Lòng con mộ mến nói sao cho vừa

Noi gương của Mẹ khi xưa

Quyết tâm mến Chúa, yêu người anh em.

 

Thứ ba

Bê-lem lạnh lẽo tiết đông

Mẹ sinh Con Chúa nơi đồng tuyết rơi

Cao sang Thiên Tử cõi trời

Hạ phàm chấp nhận một nơi thấp hèn

Đồng hoang, gió lạnh, đêm đen

Cho con bắt chước luyện rèn khó khăn

Mỗi khi trong dạ lăn tăn

Ham mê của cải, quyền hành thế gian

Nhìn vào máng cỏ ăn năn

Quyết tâm thực hiện tinh thần khó khăn.

 

Thứ bốn

Mẹ sinh Con được tám ngày

Dâng Con đền thánh, luật này thực thi

Si-mê-on ẵm Hài Nhi

Ngân nga câu hát ra đi an bình

Vì đây là Đấng cứu tinh

Muôn dân trông đợi sinh linh mong chờ

Báo cho Mẹ nỗi lắng lo

Này đây thập giá sẵn chờ Chúa Con

Xin vâng Mẹ vẫn sắt son

Vâng lời, chịu lụy này con theo Người.

 

Thứ năm

Ba ngày lạc mất Con yêu

Tấm lòng của Mẹ đã nhiều đớn đau

Ngược xuôi tìm kiếm trước sau

Cạn khô dòng lệ, Con đâu mất rồi!…

Đền thờ, Chúa vẫn đây thôi

Còn thêm các bậc thầy ngồi chung quanh

Giải trình, lập luận tinh anh

Bao lời Kinh Thánh, an lành người nghe

Cho con cũng biết lắng nghe

Để con giữ nghĩa trọn bề với Cha.

NQ. Diễm Kiều