Suy Niệm Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (19,1-10)

1 Sau khi vào Giê-ri-khô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy.2 Ở đó có một người tên là Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có.3 Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn.4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó.5 Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”6 Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người.7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!”8 Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”.9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất”.

SUY NIỆM

Chúng ta thấy, mở đầu câu chuyện, ông Giakêu được mô tả là người tội lỗi. Ông làm nghề thu thuế, và hơn nữa, ông còn là “thủ lãnh những người thu thuế”. Vì có được chỗ đứng quan trọng trong xã hội và vì cố công thu tích của cải, nên ông trở thành một “người giàu có”. Tuy nhiên, cuối câu chuyện, ông đã có sự thay đổi ngoạn mục. Ông đã phân phát tài sản cho người nghèo, và đền bù những thiệt hại mình đã gây ra cho người khác. Và Chúa Giêsu đã tuyên bố: “Hôm nay nhà này được ơn cứu độ”.

Nếu xét rõ, chúng ta nhận ra hai nhân tố đã tạo nên bước ngoặt của sự thay đổi ấy. Thứ nhất, đó là những cố gắng và nỗ lực của chính Giakêu: “chạy tới trước”, “trèo lên một cây sung để nhìn xem Người”. Tuy nhiên, nhân tố quan trọng nhất vẫn là lòng nhân từ của Chúa Giêsu. Người đã “nhìn lên” ông, gọi ông “hãy xuống mau”, đề nghị “hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi”. Vì chưng, như lời Chúa Giêsu đã nói: “Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất”. Như thế, ơn cứu độ chính là kết quả của sự hợp tác từ hai phía. Một bên là lòng nhân từ và thương xót của Thiên Chúa; và phần còn lại là thiện chí, cũng như sự cố gắng của con người.

Con người Giakêu trước lúc hối cải là hình ảnh của những người giàu tiền nhưng nghèo đạo đức; nghĩa là mặc dù dư giả vật chất nhưng trong lòng vẫn thiếu thốn và trống trải. Chúng ta thấy, hình ảnh và tiêu chuẩn của người môn đệ trong Tin mừng Luca luôn là: “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó” (Lc 20,6). Quả thật, Chúa Giêsu thường khuyên các môn đệ của mình hãy bán tài sản để mua Nước Trời. Và Giakêu đã làm đúng như vậy.

Lời Chúa hôm nay đem lại cho ta chìa khóa của sự bình an, đó là sống quảng đại. Thiên Chúa ngự trong tâm hồn ta, nhưng chúng ta chỉ cảm nhận được sự hiện diện đó nếu chúng ta ra khỏi chính mình để sống quảng đại với người khác.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết tin tưởng vào vào lòng nhân từ của Chúa, và vào ơn cứu độ mà Chúa đã hứa ban; để chúng con luôn biết sống thanh thoát với của cải trần thế, cũng như biết giúp đỡ những người chung quanh chúng con. Amen.

Nguồn: Giáo phận Phú Cường