“CHÈO RA CHỖ NƯỚC SÂU” – HÀNH TRÌNH VÂNG PHỤC VÀ DẤN THÂN CỦA NGƯỜI NỮ TU MẾN THÁNH GIÁ
AM. HƯỜNG
Đoạn Tin Mừng Luca 5, 1-11 thuật lại biến cố mang tính quyết định trong hành trình ơn gọi của Simon: từ một người đánh cá trở thành “đánh cá người”. Trong đó, lời mời gọi của Chúa Giêsu: “Hãy chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá” không chỉ đơn thuần là hướng dẫn nghề nghiệp, mà là mặc khải về ơn gọi, sứ mạng và vâng phục – đặc biệt nơi người nữ tu Mến Thánh Giá.
Ra chỗ nước sâu – Từ vùng an toàn đến mạo hiểm trong đức tin
Chúa Giêsu không gọi Simon khi ông đang ở nhà, đang cầu nguyện hay đang tìm kiếm ơn gọi. Ngài gọi ông lúc ông mỏi mệt, thất bại, sau một đêm dài lao nhọc mà không bắt được gì. Chúa không đợi ông trở nên hoàn hảo mới gọi, Ngài bước vào thực tại đời sống của Simon – dù lặng lẽ và bấp bênh.
“Chỗ nước sâu” ấy là hình ảnh của những vùng xa lạ, không chắc chắn, không kiểm soát được. Chúa không hứa gì trước, nhưng Ngài mời ông vâng lời thả lưới, dù lý trí bảo không nên.
Có những lúc trong đời sống, tôi cũng tự hỏi: Chúa muốn gì nơi tôi? Con đường Ngài dẫn tôi đi liệu có xa khỏi những gì tôi tưởng? Có vượt ra khỏi sự an toàn, để sống vâng phục và dấn thân cách trọn vẹn hơn cho Tin Mừng?
Có lẽ không ít lần tôi cũng đã “đánh cá cả đêm” mà không được gì: phục vụ không thành công, đời sống cộng đoàn gặp khó khăn, thi hành sứ vụ mà chẳng thấy hoa trái. Chính lúc đó, lời mời gọi “hãy ra chỗ nước sâu” lại vang lên như một thách đố, cũng là cơ hội giúp tôi vâng lời Thầy, con sẽ thả lưới.
Vâng phục – Khi lời Thầy là lý do duy nhất để hành động
Simon thưa với Chúa Giêsu: “Dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Đó là một lời vâng phục đầy khiêm tốn và can đảm. Ông không dựa vào kinh nghiệm nghề nghiệp hay sự hiểu biết cá nhân, mà chỉ dựa vào Lời của Thầy.
Đây chính là cốt lõi của lời khấn vâng phục: không theo kế hoạch riêng mình, mà theo ý muốn của Thiên Chúa. Vâng phục không đánh mất tự do, nhưng là tận hiến tự do cho Thiên Chúa. Người nữ tu Mến Thánh Giá được mời gọi sống chiều kích này cách sâu xa.
Dấn thân – Đến vùng ngoại biên, nơi Chúa đang chờ
Đức Thánh Cha Phanxicô luôn tha thiết mời gọi Giáo Hội “ra khỏi mình”, bước đến vùng ngoại biên nơi Tin Mừng chưa được lắng nghe: những người bị bỏ quên, nghèo nàn trong tâm hồn. Là người được mời gọi ra đi – không chỉ ra đi về mặt không gian, mà ra đi khỏi nơi an toàn, khỏi những toan tính, khỏi quyến luyến cá nhân – để thuộc trọn về Chúa và tha nhân.
Mầu nhiệm Thập Giá và Vinh Quang trong sứ vụ của người nữ tu Mến Thánh Giá
Sau mẻ cá lạ, Simon nhận ra sự thánh thiện của Chúa Giêsu và tội lỗi của mình: “Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi.” Biến cố từ nhận biết sự bất xứng đến sẵn sàng bước theo của Simon đã giúp tôi nhận ra: chính khi đối diện với sự nhỏ bé và yếu đuối, tôi lại được Chúa củng cố ơn gọi và sai đi.
Loan báo Tin Mừng luôn đi đôi với Thập Giá, và trở nên giống Chúa Kitô – Đấng đã đến không để được phục vụ, nhưng để phục vụ và hiến mạng sống.
Lạy Chúa Giêsu, Xin ban cho con đôi tay sẵn sàng thả lưới,
Trái tim can đảm để chèo ra chỗ nước sâu,
Đôi mắt đức tin để nhận ra Chúa nơi vùng biên,
Biết dấn thân trong tin tưởng và phó thác,
Và bước theo Chúa mỗi ngày để nên khí cụ cho Tin Mừng.