Suy niệm Lời Chúa hằng ngày – Tuần VII Thường niên

THỨ HAI TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 9, 14 – 29

14 Khi ấy, Đức Giê-su và ba môn đệ là Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an trở lại với các môn đệ khác, thì thấy một đám người rất đông đang vây quanh các ông, và các kinh sư tranh luận với các ông. 15 Thấy Đức Giê-su, lập tức tất cả đám đông kinh ngạc. Họ chạy lại chào Người. 16 Người hỏi các môn đệ : “Anh em tranh luận gì với họ thế ?” 17 Một người trong đám đông trả lời : “Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy ; cháu bị quỷ câm ám. 18 Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi.” 19 Người đáp : “Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin ! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Đem nó lại đây cho tôi.” 20 Người ta đem nó lại cho Người. Vừa thấy Người quỷ liền lay nó thật mạnh, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi cả bọt mép. 21 Người hỏi cha nó : “Cháu bị như thế từ bao lâu rồi ?” Ông ấy đáp : “Thưa từ thuở bé. 22 Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.” 23 Đức Giê-su nói với ông ta : “Sao lại nói : nếu Thầy có thể ? Mọi sự đều có thể đối với người tin.” 24 Lập tức, cha đứa bé kêu lên : “Tôi tin ! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi !” 25 Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giê-su quát mắng tên quỷ : “Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi : ra khỏi đứa bé, và không được nhập vào nó nữa !” 26 Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói : “Nó chết rồi !” 27 Nhưng Đức Giê-su cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên. 28 Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người : “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?” 29 Người đáp : “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”

SUY NIỆM:

Lời Chúa hôm nay thuật lại cho chúng ta câu chuyện sau khi Chúa Giêsu biến hình trên núi xuống, Ngài gặp cuộc tranh luận giữa các môn đệ của Ngài và các kinh sư về việc trừ quỷ cho một cậu bé. Các môn đệ phải xấu mặt vì không thể trừ được con quỷ đang hành hạ đứa bé. Trước sự kiện này, Chúa Giêsu đã chỉ ra khuyết điểm của các ông và giải thích phải làm gì để có thể trừ được những con quỷ này.

Trong mỗi người chúng ta cũng có nhiều con quỷ đang hoạt động và hành hạ. Chúng ta ai cũng biết hậu quả nặng nề mà chúng gây ra, và rất muốn trừ chúng nhưng nhiều lần cố gắng vẫn không trừ được. Chẳng hạn như:

Con quỷ lười biếng, ham chơi, đua đòi; Con quỷ ganh tị, ganh ghét

  • Con quỷ ích kỉ, nhỏ nhen; Con quỷ hay xét đoán, kết án
  • Con quỷ hờn giận, oán ghét; Con quỷ nóng nảy, la lối
  • Con quỷ tự cao, tự đại; Con quỷ độc tài, độc đoán

Những con quỷ này đang hằng ngày hủy diệt nhân cách, làm tan vỡ tình cảm gia đình, làm tình làng nghĩa xóm bất hòa, làm cho tình bạn lạnh lùng xa cách và nhất là làm cho đời sống đức tin khô cằn.

Nhiều khi chúng ta rơi vào hoàn cảnh phải xấu hổ như các môn đệ và bất lực trước những con quỷ xấu xa này của mình và của người thân. Hôm nay, Chúa Giêsu đã cho chúng ta một phương cách để trừ được những con quỷ này, đó là cầu nguyện, cầu nguyện liên lỉ với Chúa. Bởi vì chỉ khi nào chúng ta liên kết được với Chúa bằng đời sống cầu nguyện, chúng ta mới có được sức mạnh của Chúa để vượt thắng sức mạnh của ma quỷ.

Vì vậy, lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta phải luôn ý thức tầm quan trọng của việc cầu nguyện trong đời sống đức tin và trong tương quan với mọi người.

Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng ta cảm nghiệm được sức mạnh của Chúa ban cho mình mỗi khi cầu nguyện và cảm nhận được niềm vui mỗi khi gặp gỡ Chúa, liên kết với Chúa trong cầu nguyện.

 

THỨ BA TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 9, 30 – 37

30 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đi băng qua miền Ga-li-lê. Nhưng Đức Giê-su không muốn cho ai biết, 31 vì Người đang dạy các môn đệ rằng : “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại.” 32 Nhưng các ông không hiểu lời đó, và các ông sợ không dám hỏi lại Người.

33 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Ca-phác-na-um. Khi về tới nhà, Đức Giê-su hỏi các ông : “Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy ?” 34 Các ông làm thinh, vì khi đi đường, các ông đã cãi nhau xem ai là người lớn hơn cả. 35 Rồi Đức Giê-su ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói : “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người.” 36 Kế đó, Người đem một em nhỏ đặt vào giữa các ông, rồi ôm lấy nó và nói : 37 “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy ; và ai tiếp đón Thầy, thì không phải là tiếp đón Thầy, nhưng là tiếp đón Đấng đã sai Thầy.”

SUY NIỆM:

Khiêm Nhường Phục Vụ

Lời Chúa hôm nay, Đức Giê-su dạy các môn đệ rằng: “Ai muốn làm người đứng đầu thì phải làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người.” Ngài nhắc nhở chúng ta rằng con đường đến với Chúa không phải qua địa vị cao sang hay danh vọng, mà qua tấm lòng khiêm nhường phục vụ.

Khiêm nhường phục vụ không phải là hạ mình hay tự ti, mà là nhận ra giá trị thật sự của mình trong mắt Chúa và sẵn sàng phục vụ mọi người xung quanh. Khiêm nhường phục vụ không chỉ dừng lại ở những việc lớn lao, mà còn nằm trong những hành động nhỏ nhặt hàng ngày. Chẳng hạn như những công việc bình thường “không tên” trong gia đình, nơi làm việc, hay nơi cộng đoàn. Khiêm nhường phục vụ cũng là biết tôn trọng sự khác biệt của người khác và cộng tác với họ trong công việc và cuộc sống hằng ngày.

Lòng khiêm nhường phục vụ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tình yêu và lòng nhân từ của Chúa dành cho chúng ta. Khi chúng ta biết khiêm nhường và sẵn lòng phục vụ, chúng ta mở rộng trái tim mình để đón nhận tình yêu của Chúa và lan tỏa tình yêu ấy đến với mọi người. Điều này không chỉ mang lại niềm vui và hạnh phúc cho người khác, mà còn giúp chúng ta tìm thấy sự bình an và ý nghĩa thực sự của cuộc đời mình.

Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta thường bị cuốn vào những áp lực và cám dỗ của danh vọng và địa vị. Lời dạy của Chúa nhắc nhở chúng ta rằng giá trị thực sự của chúng không nằm ở những thứ vật chất, tiền tài hay danh vọng, mà ở tấm lòng khiêm nhường và sự phục vụ. Chỉ khi nào chúng ta có được tấm long khiêm nhường phục vụ như Chúa Giê-su đã nêu gương cho chúng ta thì chúng ta mới có thể nhận ra được địa vị đích thực của mình trong vương quốc của Thiên Chúa.

Lạy chúa xin cho chúng con luôn ý thức rằng khiêm nhương phục vụ là điều cao quý trong cuộc sống của chúng con, điều đó không chỉ giúp chúng con tìm được ý nghĩa trong cuộc đời mà còn giúp con tìm được địa vị cao cả trong trái tim của Chúa. Vì vậy xin Chúa luôn ban ơn phù trợ để chúng con luôn được kiên trì bền vững với tấm lòng khiêm nhường phục vụ Chúa và anh chị em. Amen.

 

THỨ TƯ TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 9, 38 – 40

38 Khi ấy, ông Gio-an nói với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” 39 Đức Giê-su bảo : “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. 40 Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.”

SUY NIỆM:

Đón nhận những khác biệt

Lời Chúa hôm nay,Chúa Giêsu mời gọi chúng ta biết chấp nhận những khác biệt của người khác, miễn sao họ không làm điều xấu. Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Ai không chống đối chúng ta là ủng hộ chúng ta.” Lời dạy này nhắc nhở chúng ta rằng việc chấp nhận sự khác biệt của người khác là điều rất quan trọng, nó không chỉ là một hành động của lòng bao dung mà còn là cách chúng ta nhìn nhận giá trị và sự đa dạng của người khác, từ đó làm phong phú và ý nghĩa hơn cho cuộc sống của chính mình.

Trước tiên, việc chấp nhận sự khác biệt của người khác là nhìn nhận giá trị và sự đa dạng của họ. Mỗi người đều có những phẩm chất và tài năng riêng biệt mà Chúa ban cho. Khi chúng ta chấp nhận và trân trọng những khác biệt này, chúng ta không chỉ làm giàu thêm cuộc sống của mình mà còn tạo ra một môi trường mới đa dạng và phong phú, nơi đó mọi người đều có cơ hội để họ hỏi, phát triển và thể hiện bản thân.

Thứ hai, chấp nhận sự khác biệt trong tính cách và quan điểm của người khác là một biểu hiện của lòng tôn trọng và yêu thương. Mỗi người đều có những suy nghĩ và cách nhìn nhận riêng, phản ánh sự đa dạng về kinh nghiệm và văn hóa. Vì vậy khi chúng ta tôn trọng và đón nhận những khác biệt này, chúng ta tạo điều kiện cho sự thấu hiểu và hợp tác, giúp xây dựng mối tương quan của chúng ta mỗi ngày bền vững và hòa bình.

Cuối cùng, biết trân trọng giá trị của người khác và cộng tác với họ để phục vụ Chúa và anh chị em là điều vô cùng quan trọng. Khi chúng ta làm việc cùng nhau, chúng ta có thể tận dụng những điểm mạnh của từng người để tạo ra những kết quả tốt đẹp hơn. Sự hợp tác này không chỉ mang lại lợi ích cho cộng đoàn mà còn là cách chúng ta thể hiện tình yêu thương và lòng tin của chúng ta vào Chúa với niềm xác tín rằng tất cả “là con một Cha trên trời”.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết chấp nhận và trân trọng sự khác biệt của nhau. Xin cho chúng con luôn sống bao dung và rộng lượng, biết tôn trọng và đón nhận tính cách và quan điểm của người khác. Qua đó,xin Chúa ban ơn trợ giúp chúng con, để chúng con có thể xây dựng gia đình con, cộng đoàn con luôn đoàn kết và yêu thương, để nơi đây mọi người đều có cơ hội phục vụ Chúa và anh chị em. Amen.

 

THỨ NĂM TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 9, 41 – 50

41 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.

42 “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. 43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. [4445 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi ; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. [4647 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi ; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt. 49 Quả thật, ai nấy sẽ được luyện bằng lửa như thể ướp bằng muối. 50 Muối là cái gì tốt. Nhưng muối mà hết mặn, thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại ? Anh em hãy giữ muối trong lòng anh em, và sống hoà thuận với nhau.”

SUY NIỆM:

Trong cuộc sống hằng ngày, mọi lời nói, việc làm, cử chỉ của chúng ta đều để lại một dấu ấn trong xã hội. Dù chỉ là một hành động nhỏ như nhặt một chai nước nằm ngoài đường hay một lời nói bông đùa nào đó, chúng vẫn để lại ảnh hưởng trên người khác—có thể là tích cực hoặc tiêu cực. Những tác động này âm thầm ảnh hưởng và chi phối suy nghĩ, tâm tư và cảm nhận của người khác.

Phụng vụ Lời Chúa cảnh tỉnh chúng ta về điều này, nhắc nhở chúng ta phải chú ý đến từng lời nói, việc làm, cử chỉ của mình, vì chúng có thể gây ra gương lành hoặc gương xấu đến người khác. Ngài mạnh mẽ chỉ trích rằng: “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn.”

Trong số chúng ta, phần lớn đã làm ông bà, cha mẹ, và trách nhiệm này đối với chúng ta là rất lớn. Vì vậy, trong cách sống của mình, trong lời nói, cử chỉ và cách đối xử với nhau trong gia đình, chúng ta phải hết sức cẩn trọng.

Hôm nay, Chúa Giêsu kết án tội gương xấu nặng nề vì một gương xấu của ông bà hay cha mẹ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến con cháu trong nhà, và những người con đó sẽ chịu sự chi phối của gương xấu đó từ thế hệ này đến thế hệ kia. Chẳng hạn, một đứa bé sống trong một gia đình có người cha độc tài, cọc cằn, ích kỷ, khi lớn lên cũng sẽ đối xử với người khác y như vậy. Trong đời sống đức tin cũng vậy, niềm tin của người con phần lớn là do đời sống đức tin của ông bà, cha mẹ để lại. Cha mẹ không đi lễ, không đọc kinh thì làm sao con cái có được những điều tốt đẹp đó.

Lời Chúa hôm nay chất vấn chúng ta về cách sống, chất vấn những lời nói, hành động và cách cư xử hằng ngày của chúng ta đối với nhau. Hay nói cách khác, Lời Chúa muốn hỏi chúng ta đã để lại cho con cháu mình những tấm gương nào qua cách sống và cư xử của chúng ta trong đời sống đạo cũng như trong đời sống tương quan với mọi người.

Lạy Chúa, mọi hành vi của chúng con đều ít nhiều ảnh hưởng đến đời sống của người khác, nhất là trong đời sống đức tin. Vì vậy, xin Chúa giúp chúng con luôn ý thức về hành động của mình để có thể làm gương tốt cho những người xung quanh. Đồng thời, xin Chúa sửa chữa những gương xấu của chúng con và ban ơn trợ giúp để canh tân bản thân, hầu để lại cho các thế hệ mai sau những gương lành và truyền thống đạo đức tốt đẹp. Amen.

 

THỨ SÁU TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 10, 1 – 12

1 Khi ấy, Đức Giê-su, đi tới miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan. Đông đảo dân chúng lại tuôn đến với Người. Và như thường lệ, Người lại dạy dỗ họ. 2 Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng : “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không ?” Họ hỏi thế là để thử Người. 3 Người đáp : “Thế ông Mô-sê đã truyền dạy các ông điều gì ?” 4 Họ trả lời : “Ông Mô-sê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ.” 5 Đức Giê-su nói với họ : “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê mới viết điều răn đó cho các ông. 6 Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ ; 7 vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, 8 và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. 9 Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” 10 Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy. 11 Người nói : “Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình ; 12 và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình.”

SUY NIỆM: 

Lời Chúa hôm nay thuật lại cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và các biệt phái về vấn đề lề luật. Mục đích của cuộc tranh cãi này không phải để tìm ra chân lý hay thánh ý Thiên Chúa, mà như Mác Cô đã nêu rõ, là để gài bẫy Chúa Giêsu.

Trong đời sống thực hành đức tin, nhiều khi chúng ta cũng rất dễ rơi vào hoàn cảnh giống các biệt phái. Chúng ta có thể đi lễ, đọc kinh, tham gia các hội đoàn, hoặc học Kinh Thánh hết lớn này đếnlớp khác nhưng mục đích không phải để tìm Chúa, gặp gỡ Chúa, mà là để tìm kiếm chính mình.

Chẳng hạn, chúng ta có thể đi lễ thường xuyên để được khen ngợi là đạo đức. Chúng ta tham gia nhiều hội đoàn để có bạn bè, nhóm người củng cố địa vị của mình. Hoặc chúng ta học nhiều lớp giáo lý và thánh kinh để thể hiện trình độ am hiểu Giáo hội và Lời Chúa của mình. Cũng có khi chúng ta tổ chức hoặc tham gia nhiều đợt bác ái tại nơi này chỗ kia để phô trương bản thân, hoặc tổ chức các hoạt động của giáo xứ hoành tráng để mọi người đến khen ngợi.

Có một cha giáo sư thần học dạy tại một trường nổi tiếng bên Ý, ngài viết nhiều sách về thần học và say mê giảng dạy, nghiên cứu. Tuy nhiên, sau thời gian dài dạy học, ngài mất đức tin. Ngài đã cởi áo linh mục, tự xin nghỉ giảng dạy. Ngài cũng cho biết việc mất đức tin là do thiếu đời sống cầu nguyện. Ngài làm các công việc nghiên cứu và giảng dạy thần học vì đam mê, vì danh vọng của chính mình chứ không phải vì yêu mến Chúa và ngài nghiên cứu kinh thánh để giảng dạy chứ không phải là để tìm kiếm Thiên Chúa. Chính vì vậy dù ngài đã làm rất nhiều những điều tốt lành cho Giáo hội và mọi người nhưng ngài vẫn bị mất đức tin.

Vì vậy, lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta nhìn lại những “điều tốt đẹp” mà chúng ta đang thực hiện để nhận ra rằng chúng ta đang làm những điều đó vì chính mình hay vì muốn gặp gỡ và yêu mến Chúa. Nếu không, chúng ta sẽ rơi vào tình trạng giống các biệt phái, dù gần Chúa cũng không thể nhận ra Ngài chính là Đấng mà muôn dân mong đợi.

Lạy chúa xin giúp chúng con mỗi khi làm bất cứ điều gì trước hết là để bày tỏ tình yêu của chúng con và qua những công việc hằng ngày ấy, xin giúp chúng con nhận ra Ngài và chúng con đang được sống với Ngài trong những việc làm đó. Amen.

 

THỨ BẢY TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mc 10, 13 – 16

13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy họ. 14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. 15 Thầy bảo thật anh em : Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” 16 Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.

SUY NIỆM:

Đón Nhận Nước Thiên Chúa Như Trẻ Nhỏ

Hạnh phúc Nước Trời có lẽ là điều mà bất cứ người Kitô hữu nào cũng khao khát, mong đợi và tìm kiếm. Tuy nhiên, chúng ta lại không biết phải làm gì để đạt được điều đó. Lời Chúa hôm nay chỉ cho chúng ta một con đường rất tuyệt vời để trở thành công dân của Nước Trời, đó là “trở nên như trẻ nhỏ” vì “Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng”. Trở nên giống trẻ nhỏ nghĩa là gì?

Trước tiên là Giữ sự trong sáng và hồn nhiên: Tâm hồn trẻ nhỏ luôn trong sáng, hồn nhiên và đầy tin tưởng. Nó không mang trong mình những toan tính, giả dối hay mưu mô. Trẻ nhỏ tin yêu và đón nhận mọi điều với lòng trong sáng và hồn nhiên. Chúng ta cũng được mời gọi sống với tâm hồn trong sáng và hồn nhiên, luôn tin tưởng vào Thiên Chúa và đón nhận mọi điều từ Ngài với lòng biết ơn.

Là Khiêm tốn và lệ thuộc vào Thiên Chúa: Trẻ nhỏ luôn khiêm tốn vì chúng hoàn toàn lệ thuộc vào người lớn. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta cũng hãy khiêm tốn và lệ thuộc vào Thiên Chúa, để nhận biết rằng mọi ơn lành mà chúng ta đã có đều đến từ Ngài. Trong cuộc sống, chúng ta cần ý thức rằng mọi điều tốt lành đều là những món quà từ Chúa.

Là Sự tin tưởng và phó thác: Trẻ nhỏ luôn tin tưởng và phó thác vào cha mẹ mình. Chúng ta cũng được mời gọi hoàn toàn tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào tình yêu và sự quan phòng của Chúa, không lo lắng hay nghi ngờ. chúng ta hãy sống với tâm hồn an bình, tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn yêu thương và chăm sóc chúng ta.

Là đón nhận với lòng biết ơn: Trẻ nhỏ luôn biết ơn khi nhận được sự quan tâm và yêu thương từ người lớn. Chúng ta cũng được mời gọi sống với lòng biết ơn, đón nhận mọi ơn lành từ Thiên Chúa và những người xung quanh, không coi đó là điều đương nhiên. Vì vậy chúng ta cần phải tỏ lòng biết ơn về mọi điều dù nhỏ bé hay lớn lao mà Chúa ban cho chúng ta trong cuộc sống.

Là sự đơn giản và chân thật: Trẻ nhỏ thường sống đơn giản và chân thật, không giả dối hay mưu mô. Chúng ta cũng được mời gọi để có một cuộc sống thật giản dị và chân thật trước mặt Chúa và mọi người. Một cuộc sống đơn giản giúp chúng ta dễ dàng nhận ra và trân trọng những điều quý giá trong cuộc sống, đồng thời tạo nên mối tương quan chân thành và thân thiện với Chúa và với người xung quanh.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một tâm hồn luôn đơn sơ, giản dị và chân thật để chúng con luôn ý thức rằng chúng con chỉ là những “trẻ nhỏ” trong tình thương và sự quan phòng của Chúa. Đồng thời xin Chúa giúp chúng con biết loại trừ những thái độ và cách sống kiêu căng, ngạo mạn để chúng con luôn biết cậy dựa vào sự che chở của tình thương của Chúa. Amen.

LM. PHAOLO