Thơ – Tình người đất Sóc

Thơ : TÌNH NGƯỜI ĐẤT SÓC

Sóc Trăng tình nghĩa đậm đà
Dân quê chất phác thật thà dễ thương
Tình người Đất Sóc quê hương
Chân bùn tay lấm tình thương chan hoà
Dân nghèo nên phải xa nhà
Giã từ mái ấm đi ra thị thành
Xa xôi đường xá chẳng rành
Quê người đất khách phải đành thích nghi
Hoàn cảnh bắt buộc ra đi
Mang theo nguyện vọng ước chi thoát nghèo
Có người đem vợ con theo
Có người cảnh khổ cheo queo một mình
Gạo tiền cơm áo mưu sinh
Tiện tặn để gởi chút tình về quê
Bây giờ đại dịch gớm ghê
Năm tháng thất nghiệp thảm thê cuộc đời
Chỉ thị giãn cách khắp nơi
Trụ lại không vững đành rời nơi đây
Nơi mà gắn bó bao ngày
Lao động cực khổ ráng cày nuôi thân
Về hay ở lại phân vân
Ở thì chủ trọ đuổi dần phải ra
Vì không lo nổi tiền nhà
Việc làm không có, tiền là hết trơn
Sống nhờ từ thiện mang ơn
Cuộc sống vất vưởng như đờn đứt dây
Lâm vào cảnh khổ thế này
Chỉ còn quyết định về ngay quê nhà
Mặc dù biết trước đường xa
Cắn răng chịu khổ để mà ra đi
Sức tàn lực kiệt ước chi
Về đến Đất Sóc không gì phải lo
Cách ly ngủ nghỉ ăn no
Đồng hương quý mến lo cho đủ đầy
Cung cấp ba bữa một ngày
Từng hộp cơm nhỏ tràn đầy tình thân
Cám ơn quý vị ân nhân
Góp công góp của xa gần quý thay
Đôi tay thoăn thoắt suốt ngày
Không hề tính toán vui vầy cùng nhau
Xay thịt làm cá lặt rau
Nấu cơm nấu nước để mau hoàn thành
Chia phần ra hộp thật nhanh
Cơm canh nóng hổi ngon lành bữa ăn
Tấm lòng người đất Sóc Trăng
Hiền lành thân thiện siêng năng thật thà
Hồi hương nhận được món quà
Từ tình thương mến đậm đà dân quê
Sóc Trăng đất Việt hướng về
Tình người Đất Sóc tràn trề nghĩa ân
Người được phục vụ ân cần
Không hề phân biệt xa gần như nhau
Miễn sao xoa dịu nỗi đau
Lòng người cảm thấy dâng trào yêu thương
Chúc cho dân Sóc hồi hương
Về nhà sum họp tìm đường sinh nhai
Cuộc sống luôn mãi gặp may
Dư ăn đủ mặc tương lai rạng ngời
Cảm tạ ơn Đức Chúa Trời
Thương ban ơn phúc cuộc đời bình an
Tình người Đất Sóc nồng nàn
Người dân Đất Sóc lại càng đáng yêu.
Cát Bụi