Kính Mẹ Mân Côi – Mầu nhiệm vui

KÍNH MẸ MÂN CÔI
MẦU NHIỆM MÙA VUI

“Chào Trinh Nữ, Bà đầy ơn phúc,
Chúa Thánh Linh bóng rợp trên Bà!
Từ muôn đời ý Chúa Cha,
Ngội Hai giáng thế, lòng Bà cưu mang.”
Đức Trinh Nữ bàng hoàng bỡ ngỡ,
Chúa Thánh Thần, nghiệm tỏ Ơn Trên:
“Xin vâng! Tì nữ mọn hèn!“,
Giet-se vinh phúc vững bền trổ hoa.

Chẳng quản ngại cách xa trăm dặm,
Mẹ tin yêu mau mắn lên đường.
Viếng thăm chị họ thân thương,
Mang thai con, lúc tuổi đương xế chiều.
Mẹ đem Chúa, ban nhiều ân phúc,
I-sa-ve cung chúc hân hoan,
Con trong lòng, nhảy rộn ràng,
Ca khen, tán tụng vang vang Kính Mừng.

Mùa đông ấy đêm trường lạnh giá,
Chúa làm người giáng hạ Bê-lem.
Đồng hoang, hang đá, đêm đen,
Mục đồng dắt đám bò chiên bái thờ.
Đấng Cứu Thế, CHA vừa ban tặng,
Mặc xác phàm, thầm lặng hiến trao.
Trong Con, ơn Thánh tuôn trào,
Mẹ luôn tín thác nhiệm mầu ý CHA.

Theo lề luật, Mẹ Cha trung tín,
Đem Con lên dâng tiến Đền Thờ.
Si-mê-on, vẫn trông chờ:
Thấy “ơn cứu độ”, bây giờ thảnh thơi.
Ngôn sứ đã phán lời tiên báo:
“Một lưỡi gươm xuyên thấu lòng Bà!”
Thánh Thần ơn Chúa chan hoà,
Hiệp cùng Con Một, ý CHA trên trời.

Lễ Vượt Qua, người người trẩy hội,
Đức Giê-su trao đổi hàn huyên,
Với bao hiền triết trong đền,
Việc CHA, Người phải trung kiên chu toàn.
Mẹ hoảng hốt, bàng hoàng tìm kiếm,
Nửa đường về, phát hiện mất Con,
Đi tìm ba buổi héo mòn,
Thấy Con, cảm tạ, sắt son trọn niềm.

NĂM SỰ VUI diệu huyền mầu nhiệm,
Đấng Thiên Sai đã đến cứu đời,
Ngài mang thân phận con người,
Buồn vui với tiếng khóc cười chúng ta.

Anna Teresa Thùy Linh