Suy Niệm Thứ Bảy Tuần III Thường Niên

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (4,35-41)

35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Chúng ta sang bờ bên kia đi!” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi!” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông: “Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin?” 41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?”

SUY NIỆM

Ông John Newton là một người buôn bán nô lệ vào đầu thế kỷ 18. Một hôm, trong lần vượt đại dương, thuyền của ông gặp bão lớn gần chìm. Vì quá sợ, ông đã thốt lên: “Lạy Chúa, xin cứu con, qua được cơn nguy hiểm này, con sẽ từ bỏ nghề buôn bán vô nhân đạo này, và sẽ làm nô lệ Chúa”. Và rồi, khi thuyền cập bến châu Mỹ, ông đã bỏ mọi sự, trở thành nhà rao giảng Tin mừng nổi tiếng. Để ghi nhớ biến cố này, ông đã viết lời ca được phổ thành bài nhạc: “Ân sủng kỳ diệu”.

“Thật kỳ diệu biết bao âm thanh của thực tại đã cứu sống con người hư đốn của tôi. Tôi đã một lần lầm lạc và nay đã hoán cải trở về. Tôi đã một lần sống mù quáng và nay đã thấy rõ”.

Kinh nghiệm sống của John Newton giúp chúng ta hiểu được biến cố trong Tin mừng hôm nay. Những trận bão lớn trên biển cả, những thử thách trong cuộc đời, có thể làm cho con người oán trách và xa lìa Thiên Chúa, nhưng cũng có thể là lời mời gọi thức tỉnh con người trở về với Chúa. Ông John Newton trong câu chuyện trên đây đã quay trở về với Chúa, từ bỏ nghề buôn bán nô lệ, trở thành nô lệ của Chúa và nhà truyền giáo. Các tông đồ trong cơn nguy khốn cũng đã chạy đến với Chúa: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất” .

Thiên Chúa không chờ chúng ta có đủ lòng tin mới ra tay cứu giúp. Ngài chỉ cần chúng ta thành tâm hướng về Ngài và xin Ngài trợ giúp. Chút thiện chí và khiêm tốn cầu xin cũng đủ để Thiên Chúa thực hiện những điều kỳ diệu trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta hãy kiểm điểm xem mình có thái độ nào, đã phản ứng ra sao trước những trận bão thử thách của cuộc đời? Chúng ta có khiêm tốn đến với Chúa hay là than trách hoặc từ bỏ đức tin?

Lạy Chúa, xin Chúa nâng đỡ đức tin non nớt của chúng con, luôn hiện diện trong cuộc đời chúng con và đừng để sợ hãi, thất vọng, gian nan, thử thách làm chúng con xa lìa Chúa, nhưng đưa chúng con đến gần Chúa hơn. Amen.

Nguồn: Giáo phận Phú Cường