THỨ SÁU TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN
Mt 13,54-58
Lời Chúa:
“Người không làm nhiều phép lạ tại quê hương mình, vì họ không tin”. (Mt 13,58).
Câu chuyện minh họa:
Tại một vùng của nước Pháp, dân chúng có tập tục rất lạ. Đó là vào sáng sớm Chúa Nhật Phục sinh khi hồi chuông đầu tiên của nhà thờ vang lên, tất cả mọi người đều trổi dậy chạy ra giếng làng để rửa mắt với dòng nước mát lạnh.
Nhiều bạn trẻ không hiểu vì sao lại chạy ra giếng rửa mắt, trong khi ngày nay gia đình nào cũng có các vòi nước trong nhà.
Lúc ấy các vị bô lão mới giải thích: Đó là hình thức cầu nguyện bằng hành động, qua đó dân làng cầu xin Thiên Chúa ban cho họ đôi mắt đức tin mới, để họ thấy Đức Giêsu Phục sinh đang hiện diện sống động giữa họ.
Suy niệm:
Con mắt được xem là quan trọng, vì nó nhìn và điều khiển suy nghĩ của con người. Mc. Kenzie nói: “Người có tình yêu nhìn bằng viễn vọng kính, còn người ghen tỵ nhìn bằng kính hiển vi”.
Thói thường, những gì quá quen sẽ trở nên tầm thường, không có gì là quan trọng. Những người đồng hương với Chúa Giêsu đã có thành kiến với Ngài, vì họ biết được gốc gác, gia cảnh của Ngài: con bà Maria, con bác thợ mộc… Họ đã quá quen với quá khứ bình thường của Ngài. Vì thế, họ không nhận ra thiên tính của Ngài là Thiên Chúa, cho dẫu họ đã từng chứng kiến những phép lạ Ngài làm. Chính sự kiêu ngạo, cố chấp mà dân Do Thái không nhận ra một Thiên Chúa đang sống cùng với họ. Thiên Chúa có đủ quyền năng nhưng Ngài không thể làm gì được nếu con người không có lòng tin. Và như thế Người không thể làm được phép lạ nào tại quê hương mình.
Lời Chúa hôm nay cũng chất vấn mỗi người chúng ta về thái độ của chúng ta đối với Chúa. Chúng ta có thực sự để Chúa mở lòng chúng ta không hay chúng ta chỉ đóng khung Chúa trong một định kiến?
Lạy Chúa, Chúa đã làm biết bao phép lạ trong cuộc đời con, xin cho con nhận ra ơn lành Chúa ban mỗi ngày, xin ban thêm niềm tin cho con, để mỗi ngày con thêm vững mạnh hơn, và để Chúa tự do thực hiện những phép lạ trong cuộc đời con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho