Thơ: CON LIỀU LẮM
Con liều lắm! Cha ơi! Cha vẫn biết
Sống đời tu con chẳng biết là gì?
Nghe tiếng gọi thôi thì xin đáp lại
Bước chập chững con quảng đại hiến dâng
Con liều lắm! Cha ơi! Cha quá biết
Có đôi lần con liếc mắt đưa chân
Ngã ba đường con ngại ngần quyết định
Chọn bậc sống thanh tịnh hay sa hoa
Con liều lắm! Cha ơi! Cha đã biết
Đời con đây khôn xiết những tranh đua
Không nhường nhịn hơn thua nhau nhiều lắm
Lời của Cha không thắm nỗi vào tâm
Con liều lắm! Cha ơi! Cha khắc biết
Đức vâng lời, trinh khiết trong đời tu
Đức khó nghèo theo Giê-Su Bạn Thánh
Không trung thành vẫn so sánh khát khao
Con liều lắm ! Cha ơi ! như Cha biết
Con bao lần chẳng tha thiết đời tu
Đã chối từ tình Giê-Su Chí Thánh
Bao việc lành con lẫn tránh bỏ qua
Con bất xứng, nhưng sao Cha chọn gọi?
Vẫn dùng LỜI soi rọi bước chân con
Dù con đây không trung tín sắt son
Nhưng Tình Cha vẫn còn đợi còn mong
Như Cha hiền ngóng trông con hoang dại
Vì nghĩ rằng con ái ngại quay về
Cha lo lắng tư bề chờ biến đổi
Con hoang đàng nông nổi kiếp phàm nhân
Như con vật thiêu thân không biết trước
Sẽ có ngày đi đến nước đường cùng
Tội oằn vai ngại ngùng con quay gót
Về bên Cha gởi trót tấm thân này
Được Cha yêu từng giây Cha nâng đỡ
Cha nhân từ con thở nhẹ an yên
Ngồi lặng lẽ lời khuyên Cha thắm thiết
Con cúi đầu con biết tội Cha ơi!
Tình Cha yêu tuyệt vời con nào biết
Để bây giờ con nuối tiếc muộn màng
Tình Cha yêu ngút ngàn hơn núi thái
Con sấp mình xin bái lạy tôn thờ
Tình Cha yêu vô bờ hơn biển cả
Con quay về hối hả kiếm tìm Cha
Tình Cha yêu thiết tha không bờ bến
Là Điểm Hẹn con tìm đến nương thân
Rồi hôm nay theo chân Cha Chí Thánh
Con bỏ dần xa lánh tội trần gian
Sống thánh thiện nhẹ nhàng xin dâng hiến
Đường nên thánh con vững tiến bên Cha.
Và từ đây con không còn liều nữa
Vì đời con Cha cứu chữa tận căn
Đường tin yêu con hăng say tiến bước
Loan Tin Mừng cho Nước Chúa rạng ngời.
Cát Bụi