Chuyện ở đời

CHUYỆN Ở ĐỜI

 

1. MỘT BÀI THI TUYỂN KỲ LẠ!

Một chàng trai vừa tốt nghiệp đại học thuộc loại xuất sắc. Anh tự tin dự tuyển vào vị trí quản lý tại một công ty lớn. Anh vượt qua các vòng đầu tiên và đến vòng cuối cùng, đích thân giám đốc phỏng vấn anh để đưa ra quyết định tuyển dụng. Khi xem qua hồ sơ xin việc của chàng trai, vị giám đốc nhận thấy trong suốt các năm học, anh luôn đạt thành tích xuất sắc trong học tập. Từ trường trung học cho đến khi vào đại học và thi tốt nghiệp, không năm nào chàng trai này không đạt danh hiệu xuất sắc.

Vị giám đốc hỏi:

– “Trong bốn năm đại học, anh có đi làm thêm không?”.

– “Dạ không thưa ông”, chàng trai trả lời.

– “Vậy là cha anh đã trả toàn bộ học phí cho anh phải không?”.

– “Cha tôi mất từ năm tôi một tuổi, vì vậy toàn bộ tiền học phí là do mẹ tôi gánh vác”.

– “Mẹ anh đang làm công việc gì?”

– “Mẹ tôi giặt quần áo thuê cho người ta”.

Vị giám đốc nghe vậy bèn đề nghị chàng trai trẻ đưa bàn tay ra cho ông xem. Hai bàn tay của anh khá đẹp và mềm mại. Ông hỏi:

– “Anh đã bao giờ giúp đỡ mẹ trong việc giặt quần áo chưa?”.

– “Chưa bao giờ”, chàng trai thẳng thắn đáp.

– “Tôi cần tập trung học cho thật tốt. Hơn nữa, mẹ tôi giặt thì nhanh hơn tôi chứ”.

Nghe vậy, vị giám đốc nói,

– “Tôi có một yêu cầu nhỏ. Hôm nay về nhà, anh hãy rửa hai bàn tay cho mẹ. Rồi sáng hôm sau anh đến đây gặp tôi”.

Chàng trai trẻ cảm giác cơ hội trúng tuyển của mình rất cao. Anh vui vẻ về nhà gặp mẹ và đề nghị rửa tay cho mẹ. Người mẹ cảm thấy khó hiểu trước yêu cầu của con trai nhưng vẫn đưa hai tay ra cho con rửa.

Chàng trai chầm chậm rửa sạch bàn tay của mẹ mình. Từng giọt nước mắt của anh rơi xuống khi anh rửa tay cho mẹ. Lần đầu tiên, anh nhận ra đôi bàn tay của mẹ không chỉ nhăn nheo, mà còn chằng chịt những vết sẹo và chai sạn. Những vết sẹo này hẳn là rất đau đớn vì anh cảm nhận được mẹ khẽ rùng mình mỗi khi anh nhúng tay mẹ vào nước.

Đó cũng là lần đầu tiên chàng trai nhận ra chính đôi bàn tay này đã ngày ngày cần mẫn giặt quần áo để có thể trang trải tiền học phí cho anh. Những vết sẹo trên đôi bàn tay mẹ cũng là cái giá cho những bảng điểm xuất sắc của anh.

Sau khi rửa sạch đôi bàn tay mẹ, chàng trai trẻ lặng lẽ giặt nốt chỗ quần áo còn lại trong ngày.

Tối hôm đó, mẹ con anh đã trò chuyện với nhau rất lâu.

Sáng hôm sau, chàng trai quay lại công ty. Vừa nhìn thấy anh, vị giám đốc hỏi,

– “Anh có thể cho tôi biết anh đã làm gì và học được gì trong ngày hôm qua không?”.

– “Chàng trai khóc và trả lời: Tôi đã rửa tay cho mẹ và cũng giặt nốt chỗ quần áo còn lại”.

– “Cảm giác của anh như thế nào?”, vị giám đốc hỏi.

Chàng trai trả lời trong nước mắt tầm tã,

– “Thứ nhất, tôi hiểu rằng nhờ có mẹ mà tôi mới có được ngày hôm nay.

– Thứ hai, tôi hiểu mọi người kiếm tiền vất vả thế nào.

– Và thứ ba, tôi đã nhận thức được tầm quan trọng và giá trị của tình cảm gia đình đối với mình”.

Vị giám đốc nói: “Đó cũng chính là điều tôi cần tìm ở một quản lý. Tôi muốn tìm những ứng viên biết ơn khi được người khác giúp đỡ, thấu hiểu công sức lao động của người khác và không xem tiền bạc là mục đích sống duy nhất. Anh đã hiểu được những điều đó, vì vậy chúc mừng anh gia nhập công ty chúng tôi”.

  • Đằng sau sự thành công của mỗi người là mồ hôi, nước mắt có khi cả máu thịt của mẹ cha!!! Vậy chúng ta nghĩ gì về câu chuyện này?

 

 

TRIẾT LÝ “CON RÙA”

Một con cá hỏi con rùa: “Tại sao cứ gặp chuyện thì bạn lại lẩn tránh, co vào trong mai?”

Rùa nói: “Người ta bình luận có quan trọng không?”

Cá nói: “Nhưng bị mắng chửi mà cũng mặc kệ được sao?”

Rùa chậm rãi quay người: “Đó chính là nguyên nhân tại sao tôi sống lâu hơn bạn rất nhiều. Trong cuộc sống, làm tốt bản thân mới là quan trọng nhất, còn người ta nói ra sao thì cứ mặc họ nói thôi”.

Vì vậy trong cuộc sống bạn hãy nhớ:

1. Người yêu thích bạn thì dù bạn làm như thế nào cũng đều thấy đúng.

2. Người không yêu thích bạn thì dẫu bạn làm tốt ra sao cũng thấy chướng tai gai mắt.

3. Bạn sẽ mãi mãi không thể nào biết rằng, qua cái miệng của người ta thì bạn có bao nhiêu phiên bản.

4. Bạn cũng sẽ không biết được rằng người ta vì bảo vệ bản thân mà đã nói những lời phỉ báng, hạ thấp bạn.

5. Có nhiều lúc, có những việc, có những người bạn cũng không cần phải giải thích rõ ràng, vì người hiểu bạn thì mãi mãi tin tưởng bạn.

6. Cũng có khi nhìn nhầm người, không phải vì bạn ngu mà là vì bạn lương thiện.

7. Cũng có khi giúp nhầm người, không phải vì bạn ngốc, chỉ vì bạn quá coi trọng tình cảm.

8. Cũng có khi nhỏ lệ, không phải vì đau lòng mà chỉ vì oan ức.

9. Cũng có khi nhẫn nhịn, không phải vì đuối lý mà chỉ vì không muốn tranh cãi.

Nếu có một con chó điên cắn bạn một cái, lẽ nào bạn cũng phải bò xuống đất cắn lại nó một cái?

 

 

GIÁ TRỊ CỦA IM LẶNG

Một người nông dân vô tình làm rơi mất chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó là vật kỉ niệm của ông và ông đã cố gắng để tìm kiếm nhưng không thấy.

Ông gọi lũ trẻ đang chơi bên ngoài vào và nhờ chúng tìm kiếm với phần thưởng lớn cho đứa trẻ nào tìm thấy. Chúng lùng sục khắp nơi trong kho thóc mà vẫn không thể tìm ra chiếc đồng hồ.

Cuối cùng khi bọn trẻ đã nản và dừng lại, 1 đứa nãy giờ vẫn đứng im không tham gia tìm kiếm mới ngỏ ý nói người nông dân cho nó 1 cơ hội và chỉ 1 mình vào kho thóc. 10 phút sau nó đem cái đồng hồ ra trước sự ngạc nhiên của bọn trẻ.

Khi được người nông dân hỏi vì sao nó tìm thấy, nó bảo “cháu không làm gì cả, cháu chỉ đứng 1 chỗ và nghe tiếng kim đồng hồ tích tắc, sau đó cháu đã nhìn thấy”.

  • Đôi khi chúng ta cứ vội vã trong ồn ào cuộc sống mà quên mất rằng có vài việc chỉ có kết quả tốt khi giữ im lặng.

Kim Lan sưu tầm