Suy Niệm Thứ Tư Tuần I Mùa Vọng Năm C

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (15,29-37)

29 Một hôm, Đức Giê-su xuống khỏi miền ấy, đến ven Biển Hồ Ga-li-lê. Người lên núi và ngồi ở đó.30 Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành,31 khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ít-ra-en.32 Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói: “Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường”.33 Các môn đệ thưa: “Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no?”34 Đức Giê-su hỏi: “Anh em có mấy chiếc bánh?” Các ông đáp: “Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ”.35 Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống đất.36 Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông.37 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy.

SUY NIỆM

Mùa Vọng mời gọi chúng ta hướng về vĩnh cửu bằng chính giây phút của hiện tại. Có thể nói, Tin Mừng đang diễn tả một bữa tiệc trên thiên quốc, nơi đó có Chúa hiện diện, chủ của bữa tiệc và mọi người đều hân hoan vui sướng vì được no thỏa. Niềm vui đích thực chỉ được tỏ lộ ở trần gian trong những việc Chúa Giêsu làm. Chúa Giêsu không phải là một người giàu có thời bấy giờ, để có thể cho tất cả mọi người một bữa ăn no. Thế nhưng Chúa có một tình yêu trọn vẹn dành cho đám đông đi theo. Tiếp theo là sự tròn đầy của con số 7 mà Chúa có được từ các tông đồ: các ông cũng trao cho Chúa tất cả những gì các ông có. Con số 7 chiếc bánh nói lên điều đó. Và Chúa chỉ cần như thế. Một tình yêu trọn vẹn nơi tấm lòng của Chúa Giêsu và những tấm bánh tượng trưng cho “lao công” của con người, tuy giới hạn nhưng là tất cả những gì có thể có.

 Thật không dễ dàng cho cuộc dâng hiến trọn vẹn cho Chúa. Những lo lắng về miếng cơm, manh áo khiến chúng ta dần bị cuốn vào cơn lốc của thế gian. Những “bàn tiệc” mà ở đó không có Chúa thì hấp dẫn hơn những bàn tiệc có Chúa hiện diện. Giá trị nơi những của phù vân chóng qua đem lại nhiều niềm vui hơn những giá trị thiêng liêng. Người ta dần dần thiếu “chạnh lòng thương” trước những nỗi đau của người khác: đói nghèo, bệnh tật vì “cái tôi thiếu thốn” của mình: chả bao giờ là thấy là đủ. 

Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy đong đầy tình yêu trước khi thủ đắc điều gì khác. Khi có tình yêu, người ta sẽ thấy thế nào là đủ cho mình, biết dâng cho Chúa và trao ban cho người khác trọn vẹn những gì mình có cho dẫu đó chỉ là đồng xu nhỏ của người đàn bà góa.

“Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương” (2Cr 9,7). Quả thật, một khi vui vẻ dâng hiến, trao ban trọn vẹn, Thiên Chúa sẽ không để chúng ta chịu thiệt thòi. Người sẽ trao lại cho chúng ta gấp nhiều lần hơn. Những thúng bánh còn lại không chỉ tượng trưng cho của ăn, nhưng cũng là tất cả những gì Thiên Chúa trao lại cho những tấm lòng quảng đại.

Lạy Chúa, con nguyện dâng hiến trọn vẹn thân xác, linh hồn con cho Chúa và chỉ cho Chúa mà thôi. Amen.

Nguồn: Giáo phận Phú Cường