Lễ đèn III: Chết vì yêu (Thứ 7 Tuần Thánh)

 CHẾT VÌ YÊU

Phụng vụ của Hội thánh Công Giáo không có ngày nào tĩnh lặng, ảm đạm, trống vắng, nhuốm màu hoang mang bằng ngày thứ Bảy Tuần Thánh, nhưng cũng không ngày nào có được sự gắn bó, cảm thông, tin yêu và hy vọng sâu sắc hơn ngày này.

Hôm nay cũng là ngày của yêu thương, kiếm tìm, cảm thông, vực dậy và giải thoát, bởi “Đấng Tử Nạn Phục Sinh đã xuống ngục tổ tông, xuống tận các vùng sâu thẳm dưới mặt đất” để “tìm kiếm nguyên tổ như tìm con chiên lạc. Người muốn tới viếng thăm tất cả những ai đang ngồi nơi tăm tối và trong bóng sự chết”, và gọi mời: “Chỗi dậy đi, hỡi công trình tay Ta nhào nặn! Chỗi dậy đi, hỡi hình tượng của Ta! Chỗi dậy đi, nào chúng ta ra khỏi đây! Vì ta dựng nên ngươi không phải để ngươi ở đây trong gông cùm âm phủ. Hãy chỗi dậy”.

Nhờ cái chết của Đức Giêsu Kitô mà Thiên Chúa đã đi sâu vào trong cái chết, cái khổ đau, cái cô đơn tuyệt vọng của con người chúng ta. Người đã đi vào tất cả các ngục thất sâu thẳm mà chúng ta đang bị giam cầm. Đức Giêsu Kitô đang chờ chúng ta ở đó với đôi tay thủng lỗ đinh và trái tim bị đâm thâu. Người kêu gọi chúng ta: hãy trỗi dậy, nên dù chúng ta có bị rớt xuống vực thẳm nào chăng nữa, Thiên Chúa cũng có mặt ở đó và nâng chúng ta dậy. Người đã hạ mình xuống thấp hơn chúng ta tưởng. Chỉ cần chúng ta biết hạ mình và thì thầm kêu lên: “Lạy Chúa Giêsu, lạy Đấng Cứu Độ, xin thương xót con”, chắc chắn chúng ta sẽ được vươn lên trong ánh sáng Phục Sinh với Người.

  • Hát: Hương tình Thập Giá (TN2. 78 (1))

Lạy Chúa Giêsu Kitô Chịu Đóng Đinh, mỗi Mùa Chay Thánh đến, Giáo Hội suy niệm về Mầu nhiệm Khổ Nạn của Chúa. Tất cả giục lòng chúng con sống tâm tình cầu nguyện, ăn chay, chia sẻ. BẢY LỜI NÓI TRÊN THẬP GIÁ của Chúa Giêsu Kitô vì thế được coi như di chúc thiêng liêng Ngài để lại cho Giáo Hội và cho mỗi người chúng con.

Con muốn suy ngắm bảy lời cuối cùng của Chúa trên thập giá. Xin hãy để những lời ấy thấm đượm trái tim con, chiếu soi vào thâm tâm con, bước vào tâm điểm cõi lòng con, ngõ hầu con thấu triệt, để rồi con chẳng bao giờ lãng quên. Và giờ đây, hãy để con mở rộng trái tim hầu đón nhận những lời trăn trối cuối cùng của Chúa trên thập giá.

1. Đức Giêsu cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm”.

Câu nói đầu tiên của Chúa Giêsu trên thập giá là lời tha thứ, lời của một trái tim chan chứa yêu thương. Chúa chịu chết để mong xóa đi mọi tội lỗi ta, để ta được nên tinh tuyền và thánh thiện nhờ tình thương của Người. Dù tội lỗi của ta có lớn đến mức độ nào chăng nữa thì cũng nằm trong tình yêu thương tha thứ của Người.

Trái tim biết tha thứ là trái tim của Thiên Chúa: một trái tim kết nối và hiệp thông, một trái tim của nhân nghĩa và chính trực, một trái tim của an vui và hòa bình. Chúa tha thứ cho chúng ta cũng là mong chúng ta hãy biết tha thứ cho nhau.

Và Đức Giêsu nói với người trộm lành: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng”.   

Chúa chết đi là để trao ban Thiên đàng cho người tội lỗi biết thật lòng ăn năn sám hối. Chúa mong muốn cứu rỗi ta còn hơn chính ta mong muốn. Hãy nói lên tiếng nói đón nhận Người từ chính con tim mình, để Người có thể trao ban cho ta tất cả. Dù đang phải khốn khổ, nhưng người trộm lành vẫn biết hướng đến nỗi khốn khổ của người bên cạnh. Tấm lòng nhân ái đó đã giúp anh nhận ra Chúa Giêsu, Đấng biến nỗi đau thương của anh thành vinh phúc ngàn đời.

Lạy Chúa Giêsu, một cách nào đó Chúa cũng đang chịu đau thương cùng với chúng con, bên cạnh chúng con. Xin cho chúng con đừng quay quắt với những nỗi đau của bản thân, nhưng hãy bước ra khỏi chính mình để cảm thông cùng anh chị em, và nhìn lên Chúa với tấm lòng cậy trông. Điều quan trọng không phải là những lỗi lầm, nhưng sự nhận thức và thái độ phía sau những lỗi lầm mới là đáng kể. Giữa những đau thương, chúng con cần có tấm lòng chân thật và khiêm tốn như người trộm lành.

  • Hát: Giêsu, Vua Tình Yêu (MC. 234 (1))

(Tắt đèn 1)

2. Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà”. Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là Mẹ của anh”.

Qua Thánh Gioan, Chúa trối phú ta làm con Đức Maria, một người nữ tuyệt vời có một không hai trong nhân loại. Mẹ là kho tàng thiêng liêng vô giá mà Thiên Chúa đã ban cho con người, là tình yêu thẳm sâu và cao quý nhất của Chúa Giêsu mà Ngài trao lại cho ta. Hãy đón nhận ân ban bao la này với lòng cảm mến chan chứa suốt cuộc đời ta.

Qua Chúa Giêsu tử nạn, Mẹ sinh ra ta bằng máu lệ trong đau đớn nhục nhằn, trong trái tim bị đâm thâu tan vỡ, để cho ta một đời sống mới trong vòng tay yêu thương của Mẹ. Hãy phó thác tất cả cuộc sống cho Mẹ với lòng tin tưởng và tha thiết mến yêu.

Từ nay, trên con đường bước đi theo Chúa với những vui buồn có Mẹ có con, sướng khổ Mẹ con chia sớt. Có Mẹ là có tất cả những gì con mơ ước. Với Mẹ mọi sự đều có thể. Nơi Mẹ, mọi sự nơi con sẽ được tinh luyện trong sáng. Vì Mẹ con vui bước dấn thân sống cho mọi người. Trong Mẹ con tiến vào cõi hạnh phúc ngàn thu cùng với Chúa Giêsu.

  • Hát: Ai người có hiểu (TN2. 224 (1+2 solo))

(Tắt đèn 2)

3. Đức Giêsu kêu lớn tiếng rằng: “Lạy Thiên Chúa con, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài đã bỏ rơi con?”

Eli! Eli! Lamma sabacthani?”. Tiếng kêu than này trong ngôn ngữ Do Thái diễn tả một mầu nhiệm kinh khủng về sự kiện: Thiên Chúa từ bỏ Thiên Chúa. Thiên Chúa dường như đã không còn là Thiên Chúa nữa khi Ngài bị tước đoạt trần trụi vì tội lỗi chúng ta. Kinh nghiệm bỏ rơi cho thấy Chúa Giêsu đang ở mức độ tột cùng của mọi nỗi cô đơn: bị loài người từ bỏ không nói chi, nhưng dường như bị Thiên Chúa từ bỏ. Thiên Chúa vẫn có đó như mặt trời vẫn soi sáng ở không trung, nhưng áng mây đen dầy đặc của tội lỗi nhân loại đã che kín sự hiện diện của Ngài. Dù còn những người thân yêu đứng bên cạnh, nhưng sự hiện diện của họ chẳng thể bù lấp phần nào sự cảm nhận trống vắng Thiên Chúa trong tâm hồn. Điều đó cho thấy rằng, khi con người đánh mất Thiên Chúa là niềm ủi an duy nhất của đời mình thì tình trạng sẽ ra kinh khủng như thế nào.

  •  Đọc 1 Kinh Lạy Cha + 10 Kinh Kính Mừng

(Tắt đèn 3)

4. Đức Giêsu nói: “Ta khát”

Trong đau đớn và tủi nhục, trong sầu thương và cô đơn tột cùng, Chúa Giêsu khao khát tình yêu. Chúa muốn nhận chịu tất cả vì tình yêu. Dù biết rằng yêu là chấp nhận đau thương, đổ máu, Chúa cũng vẫn tha thiết yêu cho tới cùng, vì con người là chóp đỉnh công trình tình yêu của Ngài: “Vì Ngài mà muôn vật được tạo thành”.

Mỗi người chúng ta nằm trong cơn khát của Chúa Giêsu. Tình yêu Người đã trút cạn cho ta, nên Người khao khát chính ta. Người đang chờ trái tim ta mở rộng cho nỗi khao khát của tình yêu Người. Lạ lùng thay! một Thiên Chúa lại khát khao con người. Đó là điều không thể tưởng, nhưng có thật, cũng giống như mầu nhiệm Chúa làm người.

Thiên Chúa là Tình Yêu, mà Tình Yêu là cơn khát khôn nguôi, là dòng chảy khôn xiết, là sức mạnh khôn lường, là sự da diết khôn tả. Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô là như thế trong cuộc đời mỗi người chúng ta. Có điều trớ trêu thay, nhiều khi chúng ta không dám tin là như vậy, nhưng thực sự mầu nhiệm tình yêu Thiên Chúa là như thế. Hãy tin! hãy cảm thụ cơn khát của Chúa Giêsu trên thập giá từ chính trái tim mình, để ta không còn sống vô tâm và hững hờ trước ngọn lửa tình yêu đang bốc cao như thiêu đốt chính Người trong cơn khát vô cùng.

  • Hát: Giêsu! Giêsu (MC. 222 (4))

(Tắt đèn 4)

5. Đức Giêsu nói:“Mọi sự đã hoàn tất”. Và Người kêu lớn tiếng: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha”.

Sau khi nếm giấm chua, Đức Giêsu nói: “Mọi sự đã hoàn tất”. Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. Mặt trời tối đi. Bức màn trong đền thờ bị xé ngay chính giữa. Đức Giêsu kêu lớn tiếng: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha”. Nói xong, Người tắt thở.

(Thinh lặng 1 phút)

Chúa Giêsu đã hoàn tất mọi sự theo ý muốn của Chúa Cha trong kế hoạch cứu chuộc nhân loại. Người đã làm tất cả những gì cần phải làm của một trái tim yêu thương đến tận cùng. Người đã hoàn tất để chúng ta bước vào sự khởi đầu của một đời sống mới. Tuy nhiên một cách thiêng liêng vô hình, mỗi linh hồn xa lạc vẫn còn là một đồi Canvê hành hình, mỗi tội phạm vẫn là một Thập Giá mới treo thân Chúa não nề.

          Chúa Giêsu đã rời khỏi thập giá để cho ta bước lên, không phải thập giá của hận thù nhưng là thập giá của tình yêu, không phải thập giá của người tử tội bị ruồng bỏ trong cô đơn nhưng là thập giá của người công chính được ôm ấp vào lòng của Thiên Chúa. Đó là thập giá của niềm vui và ân phúc, thập giá của chiến thắng và vinh quang, vì được hiến thân cho người mình yêu. Theo ý nghĩa đó trong cuộc đời ta, nếu không có ngày thứ sáu thụ nạn, sẽ chẳng bao giờ có Chúa nhật phục sinh; không có tủi nhục thì không có vinh quang; không có chiến đấu thì không có chiến thắng; không có khao khát thì không có no thỏa; không dám chết thì không thể sống lại. Chúa sẽ thực hiện và bảo toàn mọi diễn biến đó trong cuộc đời ta, chẳng có gì phải lo sợ. Có ai lại lo sợ khi mình đang được yêu.

“Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha”: Chúa Giêsu đã quy hướng mọi sự về Cha, đã trao phó tất cả cho cha, và cuối cùng dâng trong tay Cha chính sự sống của mình. Nhờ Chúa Giêsu, con xin phó thác cuộc đời con vào lòng thương xót của Thiên Chúa, với tất cả lòng tin yêu, thờ lạy và cảm tạ đến muôn đời.

  • Hát: Đường Thập Giá (MC. 218 (1))

Lời nguyện kết:

Lạy Chúa Giêsu Kitô Chịu Đóng Đinh, cái chết của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu Kitô đã đưa vào trong cái chết của chúng con một sự sống mới, sự sống vĩnh cửu, nên ngày thứ Bảy Tuần Thánh trở thành ngày chứa chan hy vọng. Cái tăm tối nhất của đức tin lại trở thành dấu chỉ sáng chói của niềm hy vọng vô biên. Đêm Vọng Phục Sinh trở thành đêm hồng ân và tội lỗi của chúng con mới trở thành hồng phúc.

Hơn thế nữa, nhờ cái thất bại đến thảm hại của ngày thứ Sáu Tuần Thánh, nhờ cái đớn đau đến câm lặng của ngày thứ Bảy tuần Thánh mà tâm trí các môn đệ mới mở ra, họ hiểu được chân tính của Chúa Giêsu và chân lý sâu xa nơi sứ điệp của Người. Quả thực,“Thiên Chúa phải chết cho họ thì Người mới sống thực trong họ” (Đức Bênêdictô XVI). Những cái nhìn không tốt về Thiên Chúa nơi các môn đệ đã được thay thế bằng sự xác tín mãnh liệt: Người vẫn mãi vô cùng vô biên, vẫn mãi cao cả và vĩ đại. Tâm hồn các ông bừng nóng lên sức ấm của Đức Kitô Phục Sinh.

Hơn ai hết, Mẹ Maria đã luôn gắn bó cuộc đời với Đức Kitô. Trong cuộc khổ nạn của Người, Mẹ đã cùng chết với Người trong tâm hồn. Thế nên nơi Mẹ luôn bừng sáng ngọn lửa Phục Sinh của Đức Kitô. Lạy Mẹ của Đấng Tử Nạn và Phục Sinh, trong ngày thứ Bảy Tuần Thánh, chúng con muốn được ở bên Mẹ để cùng Mẹ chiêm ngắm tình yêu vĩ đại của Chúa. Một tình yêu dám đi xuống tận cùng thân phận của con người bằng cái chết thê lương trên thập giá. Một tình yêu xuống tận đáy âm ty để kéo con người lên cùng Chúa Cha. Xin cho chúng con mỗi ngày trầm lắng bên Chúa hơn để cảm nghiệm tình yêu của Chúa, sẵn sàng tìm kiếm, cảm thông và gắn bó với Chúa nơi tha nhân để Thiên Chúa được sống mãi trong chúng con. Amen.

  • Hát: Lạy Chúa Giêsu Kitô Chịu Đóng Đinh…

Tam Nhật Thánh 2021
Kim Lan