Tĩnh nguyện: Lễ thánh Giuse 19/03

TĨNH NGUYỆN KÍNH THÁNH GIUSE (19/03)

 * Lời nguyện:

Trong vườn hoa thiên quốc

Giữa ngàn vạn thánh nhân

Giuse người công chính

Như đóa huệ tươi xinh

Tỏa hương thiên trung trinh

Trong ánh quang thiên đình

Thánh Giuse xứng đang được tặng ban danh hiệu “người công chính”. Vì nhân đức chói ngời, trong đời sống thánh nhân, là niềm tín thác tuyệt vời, trong ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa. Thánh Phaolô đã viết “người công chính sống bởi đức tin”, và người ta dám quả quyết: Sau Đức Maria, không tạo vật nào sống tín thác bằng thánh Giuse.

Lạy Chúa là Thiên Chúa rất mực yêu thương ! trong giờ tĩnh nguyện kính thánh Giuse hôm nay, vị quan Thầy kính yêu của Hội Dòng chúng con. Xin Chúa soi trí mở lòng cho chúng con-cho từng thành viên của Hội Dòng nhận ra được những gương sáng bền vững tiềm ẩn nơi một con người giản dị-thầm lặng đến mức gần như bị quên lãng của Thánh Cả Giuse.

(Có thể đọc Tin Mừng Lc 2, 41-50; Mt 1, 18-24)

* Suy niệm 1: Giuse-ngài là ai?

Chúng ta chỉ biết một chút ít về Giuse khi các tác giả Tin Mừng thuật lại những biến cố xảy ra trước và sau khi Đức Giêsu giáng lâm. Ta biết về gốc gác của Giuse, về hôn ước giữa ông và Maria, biết về những trằn trọc trăm mối tơ vò để tìm ra giải pháp tối ưu cho chuyện vị hôn thê sắp cưới của mình có mang, rồi chuyện truyền tin trong giấc mơ và những chuyến hành trình lắm chông gai và mệt mỏi. Qua những tình tiết nhỏ nhặt đó, ta thấy Giuse hẳn phải là một con người có tinh thần trách nhiệm rất cao. Giuse đã không hành xử theo cảm tính hay chỉ làm mọi chuyện cho qua. Đã có lúc Giuse phân vân không biết rời bỏ Maria hay tiếp tục cuộc hôn nhân này. Nhưng khi nhận được lệnh của Chúa là hãy rước Maria về, ông đã thực thi mệnh lệnh như thể đó là sứ mạng của mình, như là chọn lựa của mình, không một lời oán than hay một đòi hỏi xin giải thích.

Khi Maria lâm bồn, hẳn là ông đã phải chạy vạy khắp nơi để tìm kiếm chỗ tươm tất. Khi không tìm thấy một nơi ấm êm và đường hoàng, hẳn là ông cũng buồn phiền lo lắng biết bao cho sức khỏe của vợ và hài nhi vừa mới sinh. Giữa đêm khuya giá lạnh, đang tựa đầu để nghỉ ngơi một chút thì đã phải vội vàng thức giấc để đưa vợ và con băng đường dài, trốn đi tị nạn ở nơi xa. Khi được lệnh trở về, ông cũng nghe ngóng tình hình, để quyết định xem nên cư trú ở đâu để vợ con có thể được an toàn, không bị những ganh ghét của thế lực trần gian làm hại. Và khi đã tìm được chỗ tốt nhất, ông tiếp tục hành nghề thợ mộc để kiếm cơm nuôi sống gia đình. Giuse đã hoàn toàn dành hết tâm huyết để chăm lo cho gia đình nhỏ bé, cùng với vợ giáo dưỡng Giêsu, cả thể chất lẫn tinh thần, với hết tất cả tình yêu và trách nhiệm của một người đàn ông cột trụ nơi tổ ấm.

Giêsu càng lớn lên, bình an và khỏe mạnh thì hình ảnh của Giuse cũng dần dần mờ nhạt đi. Đến một lúc, ta chẳng còn thấy Tin Mừng nhắc gì đến ông nữa. Ông qua đời khi nào, lúc bao nhiêu tuổi… ta cũng chẳng hay biết. Giuse đã hoàn toàn để cho Chúa lớn lên, bằng cách để mình nhỏ bé đi. Những gì làm cho Chúa, ông kể như chẳng là gì to tát. Có chăng là trọn một niềm hạnh phúc vì cảm thấy vinh dự được Chúa cho cộng tác vào chương trình cứu độ của Ngài mà thôi.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện Giuse hy sinh thế nào cho Thiên Chúa và cho gia đình nhỏ bé của mình cũng đủ để chúng ta cũng mường tượng được công trạng của ngài to lớn như thế nào trong công trình cứu độ của Thiên Chúa. Vậy mà không một chút khoe khoan, không một lời ca thán, bởi đối với Giuse, được phục vụ Chúa là một niềm vinh hạnh, được hy sinh cho người khác là điều nên làm. Chính cái tính cách khoan khai, khiêm nhường và lặng lẽ ấy của Giuse đã giúp cho thánh nhân sống một đời mà không đau khổ dằn dặt chi, không hụt hẫng, nhưng lúc nào cũng bình an, hạnh phúc.

Giuse không cần chi người ta biết đến và ca tụng, có lẽ bởi vì Giuse đã có được phần thường cho chính mình rồi. Ông là một trong những người đầu tiên thấy được tận mắt, sờ được bằng tay hình hài của Con Thiên Chúa. Một quãng thời gian dài, ông có Chúa kề bên, được tập cho Chúa nói, được mớm cho Chúa ăn, được vui cười với Chúa. Rồi bỗng một ngày, niềm hạnh phúc như ngập tràn khóe mắt khi tai ông nghe chính Thiên Chúa gọi mình hai chữ “bố ơi” thật ngọt ngào và êm ái. Ông là ai mà được diễm phúc trở thành người được Con Thiên Chúa gọi là cha? Cả một huyền nhiệm cao vời đang hiển lộ trước mặt ông: một Thiên Chúa làm người mà ông đang ẵm bồng đây, đang gặp gỡ từng giây phút đây, được ôm lấy từng ngày đây. Có Giêsu rồi, ông đâu cần tìm kiếm điều gì nữa. Có nguồn hạnh phúc ở đây rồi, cần gì phải theo đuổi điều gì nữa.

Giuse có lẽ đã tạ thế trước khi Đức Giêsu bắt đầu sứ vụ công khai. Ông không được nghe những lời giáo huấn vàng ngọc của Giêsu, người con yêu của mình, dành cho dân chúng. Nhưng biết đâu, khi căn dặn các môn đệ hãy biết phó thác mọi sự cho Chúa Cha, hãy vác thập giá hàng ngày, hãy sống khiêm nhường nhỏ bé, Đức Giêsu đã nghĩ đến vị dưỡng phụ yêu quý của mình. Giuse đã biến cuộc đời mình thành một lời nguyện ca tuyệt vời dâng lên Chúa.

Cầu nguyện: Ước gì qua những gương sáng của vị Quan Thầy, chúng ta xác tín rằng : chỉ trong âm thầm-khiêm hạ; chỉ trong thân tình và tin tưởng, thì chúng ta mới nhận ra và thực thi ý Chúa trong mọi tình huống, và chỉ như thế đời sống ta mới có được sự bình an-hạnh phúc đích thực.

Hát: TN2 : 318 (1,2) Thánh cả Giuse

* Suy niệm 2: Tìm và thực thi Ý Chúa trong từng biến cố

Sống trong khung cảnh của mầu nhiệm nhập thể. Thánh Giuse đã phải hành trình qua những đêm tối của đức tin. Những phân vân nổi dậy như bức màn đen che phủ Ngài:

+ Trước sự thụ thai nhiệm lạ của Đức Mẹ

+ Trước cảnh nghèo hèn cơ cực của Bêlem

+ Trước sự khắc khoải âu lo khi sang Ai Cập

+ Trước cảnh sống âm thầm lao nhọc ở quê nghèo Nazareth.

Tuy nhiên, đó chỉ là những áng mây mù sẽ tan biến khi ánh hồng niềm tin chiếu tỏa bừng lên. Nhờ đó thánh Giuse luôn sống an vui hạnh phúc trong sự thuần phục Thiên Ý.

Cuộc đời thánh nhân là một lời vâng khiêm tốn, mau mắn, và đồng thời là một mẫu gương tuyệt hảo về lòng tín trung mà sách thánh ca tụng: “Đây là đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà Chúa đặt lên trông coi gia đình Người”, suốt cuộc đời thánh nhân đã hết tình chăm sóc dưỡng dục Chúa Con với niềm trìu mến kính tôn, và đã ân cần bảo vệ yêu thương Đức Trinh Nữ, hiền thê của Ngài. Tâm hồn Ngài quá bao la, bàn tay Ngài luôn rộng mở để phục vụ mọi người, không ngại hy sinh, chẳng nề gian khổ hầu nên mọi sự cho mọi người.

Thế giới ngày nay là 1 thế giới hưởng thụ, phô trương và thích thể hiện, không ai muốn xoá mình đi cả,….chúng ta lội ngược dòng để tìm 1 lối sống giản dị, âm thầm phục vụ mà không cần đền đáp, lao động chuyên chăm mà không cần tiếng khen, lặng lẽ thực thi Ý Chúa mà không cần ai biết, đón nhận cảnh sống trong vui tươi, trong bình an và trong phó thác-không một lời than trách.

Tách mình ra khỏi thế gian để sống kiếp tu trì, là đi theo sát dấu chân Đức Ki-tô, là sống được nếp sống của vị Thánh Quan Thầy đáng kính này. Nhưng suy đi xét lại, đôi lúc lại thấy mình tệ hơn người ngoài: kiêu căng, thích danh lợi, chạy theo vật chất, buông mình theo bản năng, kiếm tìm cái xấu để hạ bệ nhau, nâng người này hạ người kia, theo phe này đả kích phe kia. Thật lắm khi mình không dám tin là mình đang sống trong đời tu.

Ước gì cả đêm nay và ngày mai, chúng ta hướng trọn lòng trí mình về Thánh Cả Giuse, xin ngài chuyển cầu cho chúng ta can đảm nhìn nhận những sai lạc đang ẩn chứa trong chính bản thân mình, mà mạnh dạn để Thánh Thần Chúa gột rửa, bước từng bước trên con đường hoàn thiện, luôn nhiệt tâm phục vụ trong khiêm tốn hiền hòa, theo gương thánh nhân và luôn xác tín được giá trị của thầm lặng suy tư, của hy sinh nguyện cầu, của cần lao phục vụ, để từng nhịp tim, từng phút sống, từng hành vi, từng nghĩa cử của chúng ta đều được đóng dấu ấn tình yêu của Chúa, và chúng ta tin rằng: chúng ta luôn có niềm hy vọng, hạnh phúc tràn trề dù thế giới này có nhiều biến động-tâm ta vẫn an.

Hát : TN1 : 270 (1,3) Sống cho tình yêu

* Cầu nguyện: (Quỳ)

Giờ đây, chúng ta hãy dành ít phút cầu nguyện với Thánh Giuse. Chúng ta hãy xin ngài chuyển cầu cùng Đức Giêsu con ngài, cho chúng ta cũng biết sống khiêm nhu, âm thầm và lặng lẽ, suốt cuộc đời chỉ đi tìm một mình Chúa mà thôi, dám can đảm để Chúa lớn lên, để mình nhỏ lại. Ước gì đó là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời Thánh Hiến của chúng ta.

          Hát : TN2 : 324 (3) Thánh Giuse 3

M.HL.Mai Đình